Ông
Bà ta có câu: "Cha mẹ cú đẻ con tiên. Cha mẹ hiền sanh con dữ". Câu này
có hai ý, nửa đấu nói về hình dáng, nửa sau nói đến tánh tình.
Ở bài viết này, mình xin được "tám" chút xíu về nửa đầu của câu trên.
Có
nhiều gia đình, tuy ba má có khuôn mặt, tướng tá hơi khó coi, sinh con
trông rất xinh xắn, nhưng khi nhìn vẫn thấy rất giống cha mẹ.
Ngược lại, có nhiều cặp vợ chồng rất đẹp, sinh con trông vẫn có nét giống nhưng lại xấu.
Sao lại có chuyện kỳ lạ thế?
Không
có gì kỳ lạ cả. Con người ta dù xấu mấy đi nữa, nhưng trong mười phần
vẫn có đôi phần dễ nhìn. Đứa con được sinh ra may mắn thay, chúng không
giống cái xấu, mà lại tập trung những nét đẹp của ba má. Ngược lại, đôi
vợ chồng xinh đẹp có con xấu, vì chúng thừa hưởng những nét xấu của cha
mẹ.
Như vợ chồng tôi, chỉ có một thằng con,
khi lớn lên, nó lại giống cái xấu của ba má. Chỉ chuyện cái tóc thôi,
tôi thì tóc không bạc, nhưng bị đầu hói, trong khi vợ tôi thì ngược lại.
Sao con tôi ngu quá chỉ giống cái xấu mà không lựa cái đẹp, phải chi chọn giống mẹ thì đầu không bị hói, và lựa giống cha thì tóc đâu có bạc sớm.
Nói
cho vui vậy thôi, ai cũng muốn sinh con đẹp, nhưng con cái thửa hưởng
di truyền của cha mẹ, trúng cái nào thì xào cái đó, biết làm sao mà chọn
với lựa phải không quý vị.
Huỳnh Hữu Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét