Đêm còn rơi rớt ánh trăng vàng
Tiếng vạc u hoài cất giọng vang
Phố đã chìm sâu vào giấc ngũ
Có người còn thức đếm canh sang
Nhớ thời lâu lắm không tư lự
Thoáng chốc già nua thật ngỡ ngàng
Nam tháng sao vô tình đến thế
Xuân xanh chưa trọn đến phai tàn.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét