Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

Cho Em


Hương lan nắng tỏa lung linh
Duyên đời đưa đẩy cho mình gặp ta
Này cô em ở phương xa
Từng thăm đất Vĩnh quê nhà người thương
Dẫu cho ngăn cách dặm trường
Vẫn luôn khắng khít cũng dường bên nhau
Tuy rằng chẳng nghĩa trầu cau
Nhưng tình sâu nặng nói sao cho vừa
Trở trời sớm nắng chiều mưa
Lắng lo thăm hỏi vẫn chưa chậm lời
Chữ thương tự đến chẳng mời
Vì đâu lại vẫn hai nơi đến giờ?
                               Quên Đi

***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét