Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

Cảm Đề Cây Thông

" Cảm Đề: Trước những cái Mơ của Thi Gia cổ"

Bài Xướng: Cảm Đề Cây Thông

         Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
                         Nguyễn Công Trứ

Chán người ! Mơ sống giữa thinh không;
Dù kiếp đời, reo một giọng "thông".
Chịu trận, đưa lưng in dấu búa;
Oằn mình, cụp lá hứng mưa dông.
Ù lì xác xúc, tay thầy kiểm, (1)
Thây kệ trời trăng, chuyện núi sông.
Nếu ước, ta mong ngày tháp cánh!
Mong chi cái thế, đứng chân trồng.
                             Danh Hữu
(1) Thầy kiểm lâm đóng búa vào cây ghi số kiểm. Xúc = gỗ to xác.
***
Các Bài Thơ Hoạ:

                Thoái Hóa!

Vinh nhục rồi thì cũng hóa không
Sao ngài lại muốn giống như thông?
Thép kia hữu dụng nhờ đe búa
Danh nọ trường tồn mặc bão dông
Vạn kiếp luân hồi nơi địa giới
Bát hồn vận chuyển tựa dòng sông
Dễ gì đoạt vị hàng nhơn phẩm
Hà cớ làm cây chỗ chẳng trồng?
                         Cao Linh Tử
                           19/7/2016
***
              Hoàn Cảnh

Hoàn cảnh xưa nay chết uổng không!
Làm người khó lắm, sánh cây thông.
Đổi đời cải tạo tù lao lý,
Hóa kiếp Tây du rẽ gió dông.
Di tản gia đình ra ngoại quốc,
Về thăm xứ sở quý non sông.
Hòa bình lập lại mong vui sống,
Cây trái, tang thương, cố gắng trồng!
                       Mai Xuân Thanh
***
        Cây Thông Đà Lạt


Sự đời sắc sắc với không không,
Tùng, bách, cẩm lai,... vi vút thông.
Gỗ quý non xanh yên một cõi,
Cành ngo vách đá lạnh trời dông.
Ngô đồng thi phú người nhân cách
Ruộng lúa, nương dâu, kẻ nước sông.
Chớ ước mơ chi, tuồng dối trá,
Hoàng triều cương thổ khéo vun trồng...
                         Mai Xuân Thanh
                  Ngày 20 tháng 07 năm 2016
***
            Quyển Sử Cũ

Góc xó nằm đây thấy bực không
Ngàn năm vận nước thảy đều thông
Một thời lắm kẻ say mê học
Giờ biết bao người bỏ chạy dông
Chả lẽ hậu sinh dần lạc nẻo
Cho nên cổ sự thả trôi sông
Mau mau góp sức chung tay sửa
Còn nước thì cây có thề trồng.
                           Quên Đi
***
                  Thà Là


Ngao ngán tình đời chữ có không
Thà cây hóa kiếp giữa rừng thông
Bể dâu hứng chịu cùng mưa nắng
Tuế nguyệt trần mình giữa bão dông
Ngất ngưỡng ngẩn trông ra trời đất
Ngang nhiên chẳng thẹn với non sông
Trụ chân tự tại không phiền não
Gẫm lại vui thay dẫu bị trồng
                    Kim Phượng
***
        Cảm Đề Cây Thông
                 Họa y đề

Đã chán rồi sao lẽ sắc không
Mơ về dáng đứng một loài thông
Vô tâm ẩn dấu trong rừng thẳm
Dũng mãnh đương đầu với bão dông
Vẫn khó bình yên rời vận nước
Cũng đành đốn hạ thả vào sông
Đừng mong tạo tác đời đơn độc
Một nhát cưa ngang hẫng thế trồng!
                  Nguyễn Đắc Thắng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét