Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2025

Đành Thôi

 


Đừng hỏi tim ơi có được không
Giờ đây kỷ niệm tựa mây lồng
Tình xưa tươi tắn thời xuân mởn
Hương cũ phai tàn nhạt cuối đông
Duyên dáng chi đây cành phượng thắm
Yêu đương đâu nữa giấc mơ hồng
Đành thôi tim hỡi đà sai nhịp
Mộng đã tan rồi chớ đợi trông

                                  Quên Đi

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2025

Sắc Thu











Thu đến ươm vàng ánh thái dương
Về đâu chiếc lá nép bên đường
Mơ tàn ủ giấc than đêm vắng
Nguyệt lạnh co mình ướt đẫm sương
Lá úa vào thu dầy tiếc nhớ
Tơ sầu giăng lối nhạt màu hương
Tương tư kết khối Trương Chi hận
Lá luyến cành xưa thế sự thường
                                     Quên Đi  

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2025

Gió Tây









Trằn trọc canh dài lạnh bến Tiêu (*)
Gió tây se thắt nhớ nhung nhiều
Ai đi để lại bao hờn tủi
Kẻ ở còn mang nặng dấu yêu
Tấm áo ngày xưa thành kỷ niệm (**)
Mảnh tình một thuở xót trăm chiều
Đêm buồn thấm tận hồn cô phụ
Hy vọng ngày nao ánh nhật triêu

                                     Quên Đi
 
(*) Sông Tiêu và sông Tương nơi hai người vợ của Đế Thuấn chờ chồng.
 (**) Theoo ý câu ca dao:
          "Anh về bỏ áo lại đây
Để khuya em đấp gió tây lạnh lùng". 

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2025

Kham Nhẫn (Chẳng)

 Đây là bài xướng họa đã làm hơn 10 năm trước, qua hiện tượng Thầy Thích Minh Tuệ, Mình cảm thấy Kham Nhẫn cũng như Hành Pháp theo Hạnh Đầu Đà không hề dễ dàng. 

Vội - Chẳng

             
                  Vội                                            Chẳng ( Hoạ )     

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa            Chẳng biết chẳng quen chẳng phai nhoà
Vội vàng sum họp vội chia xa.           Chẳng hề gặp gỡ chẳng rời xa
Vội ăn, vội nói rồi vội thở                  Chẳng mộng chẳng mơ nên chẳng khổ
Vội hưởng thụ mau để vội già.
           Chẳng nghĩ vẫn vơ trí chẳng già


Vội sinh, vội tử, vội một đời              Chẳng đấu chẳng tranh chẳng nợ đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.      Chẳng nhan chẳng sắc chẳng lả lơi
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!   Chẳng đợi chẳng mong tình luyến ái
Vội vã tìm nhau, vội rã, rời...             Chẳng phải bên nhau chẳng nỡ rời
              


Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội           Chẳng có gì nên lòng mãi chẳng
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.      Mơ chi ảo ảnh tận phương xa
Ngoài hiên đâu thấy hoa hồng nở       Một kiếp phù sinh ba vạn sáu
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.      
Chẳng hèn chẳng tục chẳng gì qua     


Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội              Lặn hụp lợi danh người người vội        
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.        Sao cứ chấp mê chẳng lối  ra
'' Đáy nước tìm trăng'' mà vẫn lội       Chốn Ta Bà  ai còn  đang lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà...             Chẳng xét chẳng suy chẳng gục gà

Vội quên, vội nhớ vội đi, về               Chẳng sắc chẳng không chẳng nẻo về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!                 Lầm lũi trầm luân chẳng biết ghê
Có ai nẻo Giác bàn chân vội ?            Cực lạc đây rồi sao lại chẳng?
'' Hỏa trạch '' bước ra, dứt não nề...
   "Niết Bàn" siêu thoát hết nặng nề..


                          Thích Tánh Tuệ                                         Quên Đi