Đường vào am quanh co mấy nẽo
Có lẽ mình trụ mãi nơi đây
Bao mồ hôi từng đổ xuống chốn này
Được như thế cũng đã là hạnh phúc
Cổng vào nhà không đầy tám tấc
Đối với mình lại rộng thênh thang
Mộng phồn vinh như mây khói tiêu tan
Giờ vui thú cùng thi văn xướng hoạ
Quên Đi
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét