Có phải là duyên? Đã đưa Kim Phấn đến với trang Blog của tôi.
Qua bài thơ "Tao Với Mầy" (http://huynhhuuduc.blogspot.com/2015/05/tao-voi-may.html), tôi đã nhận được comment của Đinh Thị Kim Phấn, một người bạn cũ của Nguyễn Kỷ Khuyên. Sau khi tiếp chuyện trên Fb, Kim Phấn đã gởi đến cho tôi hai bài thơ tình thật hay, thật đẹp và thật buồn. Hai bài thơ đã khiến tôi phải thẩn thờ mỗi khi đọc.
Huỳnh Hữu Đức
***Bài của Khuyên viết còn dang dở nhưng tôi vẫn còn in trong kí ức.. hơn 40 năm qua.
Kim Phấn
Trời Sài Gòn Tháng Ba
Trời Sài Gòn tháng ba
Em tiễn anh ra xe
Anh đi về một mình
Em đi về một mình ….
Trời Sài Gòn tháng ba
Tay em trong tay ta
Nằm ngoan như cánh lá
Ôi lá ngập hồn ta …
Trời Sài Gòn tháng ba
Anh đi rồi quay về
Em đi rồi quên lãng
Trời Sài Gòn tháng ba...
Trời Sài Gòn tháng ba
Mỗi người đi mỗi ngã
Lòng vu vơ nỗi buồn
Lòng vu vơ nỗi buồn…
Nguyễn Kỷ Khuyên
( tháng 3 – 1974 )
CHƯA TÌM THẤY NHAU...
Có yêu người mùa cũ
Đợi chờ ta cứ chia
Thành nhiều ngăn mưa lũ
Tình càng lúc về khuya ..
Sầu ai, ta khắc khoải
Xuôi ngược dòng u mê
Đời đời là ngang trái
Chưa gửi trao câu thề ..
Nên tình xa như núi
Cơn bụi gió buồn tênh
Cũng tuôn theo dòng suối
Về một chốn trời quên ..
Ta còn đây, kẻ lạ
Vàng một chút nỗi đau
Tưởng quên hồn băng giá
Mà thấy tim mòn hao ..
Đời đời còn thất lạc
Người mù khơi phương nào
Hai ta thành kẻ khác
Dễ gì tìm thấy nhau ..
Dễ gì tìm thấy nhau
Đắng cay mòn hạnh phúc
Hạnh phúc giữa tim đau
Bởi ta người trần tục ..
Người đi xa, có biết?
Ta nguyện tình yêu thương
Người đi xa, biền biệt
Ta yêu người, khói sương..
Đinh Thị Tưởng Hạ 1974
Bài thơ tôi viết cho Khuyên ngày xưa
Riêng bài "Chưa tìm thấy nhau" đã đăng trong tuần báo Tuổi Ngọc của nhà văn Duyên Anh năm 1974
Kim Phấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét