Đêm Nghe Dạ Cổ Hoài Lang
Từng khắc từng giờ
Cứ chờ cứ đợi
Nhung nhớ nào vơi
Cuộc
đời sao mãi
Vẫn hoài tiếng yêu...
Vẳng xa đưa từ đâu tiếng hát
Sao nghe lòng
man mác buồn thương
Hoài Lang Dạ Cổ vấn vương
Ai người dong ruổi chiến trường xa xôi
Câu than thở bồi hồi ruột thắt
Nhớ mong chàng khoé mắt lệ tuôn
Đêm khuya vắng cảnh thêm buồn
Thân bên song lạnh lòng luôn theo chàng
Sông núi gọi dậm đàng tiến bước
Nối chí hùng ba thước gươm thiêng
Vì đất nước gác niềm riêng
Tím lòng thiếp giữ muộn phiền ai hay
Tàn canh lẻ sao mai lấp lánh
Suốt đêm dài cô quạnh mỏi mòn
Đó đây cách trở ngàn non
Thầm mong trăng khuyết lại tròn như xưa.
Quên Đi
Hoài Lang Dạ Cổ vấn vương
Ai người dong ruổi chiến trường xa xôi
Câu than thở bồi hồi ruột thắt
Nhớ mong chàng khoé mắt lệ tuôn
Đêm khuya vắng cảnh thêm buồn
Thân bên song lạnh lòng luôn theo chàng
Sông núi gọi dậm đàng tiến bước
Nối chí hùng ba thước gươm thiêng
Vì đất nước gác niềm riêng
Tím lòng thiếp giữ muộn phiền ai hay
Tàn canh lẻ sao mai lấp lánh
Suốt đêm dài cô quạnh mỏi mòn
Đó đây cách trở ngàn non
Thầm mong trăng khuyết lại tròn như xưa.
Quên Đi
Bài Hoạ
Đêm Nghe Dạ Cổ Hoài Lang( hay Hoài Cảm)
Đêm Nghe Dạ Cổ Hoài Lang( hay Hoài Cảm)
Có
bấy nhiêu giờ
Ngày
chờ đêm đợi
Đong
nhớ đầy vơi
Trách
đời cứ mãi
Cợt
hoài chữ yêu
Phút
chạnh lòng vẳng nghe câu hát
Lẫn
vào hồn man mác sầu thương
Hoài
Lang Dạ Cổ tơ vương
Người
ngoài sương gió dậm trường xa xôi
Câu
thở than từng hồi ruột thắt
Nhung
nhớ đầy nước mắt trào tuôn
Đêm
đêm khắc khoải canh buồn
Mộng
ngày tơ tưởng dõi luôn bóng chàng
Lời
sông núi lên đàng cất bước
Gươm
trung kiên mấy thước hồn thiêng
Người
đi gửi lại tình riêng
Nơi
đây vò võ ưu phiền nào hay
Buồn
vương đến một mai khó lánh
Tượng
vọng phu hiu quạnh đá mòn
Tình
chung vẹn chữ nước non
Vầng trăng năm cũ có tròn lại chăng?
Kim
Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét