Chiều về êm dịu cánh hoa bay
Vẳng tiếng thở buồn vọng đến đây
Đất Vĩnh hiền hoà bền nghĩa trọng
Cửu Long êm ả nước vơi đầy
Người nơi đất khách quên hay nhớ
Kẻ ở quê nhà đắng lẫn cay
Ai nỡ kết tơ rồi gởi lại
Để người vương vấn cuộc tình say.
Quên Đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét