Xuân đã về. Tết này mình có thể về quê không? Lòng thật nhớ nhà. Chợt nghĩ đến bài thơ của Vương Bột mà mình từng dịch:
羈春 Ký Xuân
客心千里倦 Khách tâm thiên lý quyện,
春事一朝歸 Xuân sự nhất triêu quy.
還傷北園里 Hoàn thương bắc viên lý,
重見落花飛. Trùng kiến lạc hoa phi.
王勃 Vương Bột
Xuân ở Nơi Xa
Quê nhà xa vời vợi, khiến lòng khách chán chường.
Nhìn thấy cảnh xuân, lòng muốn quay về trong ngày
Càng buồn nhớ về mảnh vườn quê nhà nơi phương bắc
Muốn nhìn lại những cánh hoa rụng rơi.
Xuân Xa Nhà
1/
Buồn chán cảnh đường xa
Sắc xuân đến mọi nhà
Nhớ vườn thôn đất bắc
Cảnh hoa rụng la đà.
2/
Lòng khách đường xa chán nản thay
Dáng xuân vừa đến sáng nơi này
Nhớ về vườn cũ thôn phương bắc
Lại muốn được nhìn hoa phất bay.
3/
Dặm ngàn dạ khách não nề
Sáng nay lần nữa xuân về nơi nơi
Nhớ sao thôn bắc xa vời
Ước mong nhìn lại hoa rơi vườn nhà.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét