TỜ LỊCH CUỐI NĂM
Từ khi đổi chủ đếm từng năm
Mất mát làm sao khỏi tiếc thầm
Cánh én lâu rồi xuân chẳng lượn
Bài ca cũ rích tết không hâm
Mỏi mòn tâm huyết tình khô khốc
Vất vưởng nẻo đời bóng lặng câm
Chợt tiếng chuông chiều kêu gỡ lịch
Lời kinh chữa trị lá gan bầm .
Cao Linh Tử
30/12/2016
Các Bài Thơ Hoạ
TÂM SỰ CUỐI NĂM
Thấm thoát mà nay đã cuối năm
Tự dưng lòng thấy xót xa thầm
Thời gian còn lại đang dần ngắn
Tính khí giờ đây bỗng hóa hâm
Ghét nhạc ồn ào, tai giả điếc
Chán lời xu nịnh, miêng đành câm
Mượn thơ gởi gấm niềm tâm sự
Thoát cảnh nhân gian lắm dập bầm
Phương Hà
( 31/12/2016 )
***
TẾT DƯƠNG LỊCH
Sống kiếp ly hương mấy chục năm,
Cố nhân quê cũ nhớ thương thầm.
Người còn chú bác lo cơm hẩm,
Én mất Tết xuân sợ cá hâm.
Trọc phú giàu sang cao ngất ngưỡng,
Anh em nghèo khó thấp hèn câm.
Đông tàn tháng chạp rơi tờ lịch,
Cám cảnh nồi da xáo thịt bầm !
Mai Xuân Thanh
***
NIỀM TÂM SỰ CUỐI NĂM
(Tặng chị PH cùng chung niềm tâm sự cuối năm)
Làm thân viễn khách đã bao năm
Xót nước từng đêm lệ khóc thầm
Xuân đến ,trông hoài đâu én lượn
Hạ về,đợi mãi Phượng nào hâm
Thu sang gợi nhớ người cùng cảnh
Đông lại càng thương kẻ lạnh câm
Nghe pháo giao thừa...sờ tấm lịch
Cuối cùng ! vội gỡ dạ như bầm.
songquang
***
TỜ LỊCH CUỐI NĂM
Tờ cuối lịch này là hết năm
Bao nhiêu thay đổi dẫu âm thầm
Đủ làm sao xuyến người lưu lạc
Dư tạo huênh hoang đứa dở hâm
Khiến chướng lỗ tai nhiều diễn gỉa
Làm gai con mắt những tay câm
Liệu chi giờ nhỉ,hay dùng rượu,
Hầu xóa tan đi những vết bầm ?
Thái Huy
***
NỖI NIỀM
Xót xa lòng khách phút tàn năm
Khắc khoải tình quê lệ ngấn thầm.
Kỷ niệm êm đềm chớ có nhắc
Biệt ly ai oán xin đừng hâm .
Trái tai chướng mắt dường không thấy
Uất khí đoạn trường cũng phải câm .
Hận nước đau thương không xả được
Vào ra điên tiết miệng lầm bầm .
Mailoc
***
Cũng Vậy Thôi
Quên bẵng lâu rồi tháng với năm
Đói no chịu trận chỉ than thầm
Nghèo hèn cơm cháo còn chưa đủ
Phú quý thịt thà bỏ chẳng hâm
Lắm kẻ nghênh ngang khi đắc cuộc
Bao người thất thế phải đành câm
Năm nay năm tới nào đâu khác
Cũng vậy mà thôi số dập bầm.
Quên Đi
***
CHUYỆN MÌNH CUỐI NĂM
Ôn lại chuyện mình lúc cuối năm
Nhiều đêm thao thức lệ tuông thầm
Bơ vơ đất khách xuân nào biết
Lạc lỏng chợ đời hạ nắng hâm
Thu đến ! lá rơi buồn viễn xứ
Đông về ! tuyết đổ rét căm căm
Niềm đau ray rứt,giao thừa đến
Ước nguyện sang năm hết dập bầm
Lý Lệ MAI
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét