Em vẫn thế khiến hồn anh ngơ ngẩn
Nét thiện lương mang dáng dấp thiên thần
Mỗi chiều về lặng ngắm ánh vàng buông
Anh mới biết lòng mình nhiều vương vấn.
Em vẫn thế ánh trăng tròn tháng bảy
Sáng hồn nhiên khiến anh phải ngất ngây
Gió vờn quanh khoe suối tóc mượt mà
Anh cảm nhận tim mình đang rung rẩy
Em vẫn thế khiến anh nhiều trăn trở
Chuyện tình mình sao cứ tựa bài thơ
Khi xa nhau tim dao động bồi hồi
Vầng trăng khuya chênh chếch chiếu qua rèm
Anh mới biết mình vẫn hoài nhung nhớ.
Em vẫn thế khiến anh nhiều bối rối
Để đêm về luôn cảm thấy cô đơn
Anh mới biết chia tay là nông nổi.Quên Đi
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét