Dề rau mát xuôi dòng
Theo nước đổ về đông
Chim buồn ngơ ngác lượn
Giữa trời đất mênh mông
Hoàng hôn đùn sắc tím
Trên bến lạnh chiều giăng
Nơi xóm nhỏ im lìm
Ai đợi chuyến đò xưa
Bóng người ngồi ủ rủ
Cùng chiếc lá mùa thu
Cả hai như mòn mõi
Trong khói mờ âm u
Sương chiều cũng dần rơi
Cánh nhạn tận phương nào
Năm tháng dài chơi vơi
Giờ có chăng kỷ niệm!
Quên Đi
***
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét