高伯适
CAO BÁ QUÁT
(1808 – 1855)
CAO BÁ QUÁT
(1808 – 1855)
Bản Hán Tự Phiên Âm Hán Việt
自君之出矣 Tự Quân Chi Xuất Hỹ
自君之出矣 Tự quân chi xuất hỹ
夜夜守空床 Dạ dạ thủ không sang
海月照孤夢 Hải nguyệt chiếu cô mộng
江風生暮涼 Giang phong sinh mộ lương
小鏡寄遠篋 Tiểu kính ký viễn khiếp
寒衣留故房 Hàn y lưu cố phòng
特此各自慰 Đặc thử các tự úy
不遣兩相忘 Bất khiển lưỡng tương vong
高伯适 Cao Bá Quát
小鏡寄遠篋 Tiểu kính ký viễn khiếp
寒衣留故房 Hàn y lưu cố phòng
特此各自慰 Đặc thử các tự úy
不遣兩相忘 Bất khiển lưỡng tương vong
高伯适 Cao Bá Quát
Dịch Xuôi: Từ Ngày Chàng Ra Đi
PKT 11/29/2015
Từ ngày chàng ra đi
Đêm đêm nằm với chiếc giường trống
Giấc mộng cô đơn trong ánh trăng biển khơi
Vùng trời cô tịch trong gió sông chiều lạnh
Chiếc gương nhỏ thiếp gửi cho chàng mang theo để ở trong tráp
Tấm áo lạnh của chàng thiếp vẫn cất giữ ở nơi phòng cũ
Lúc xa cách thấy các vật ấy cũng là an ủi phần nào
Để khiến cho chúng ta mãi mãi đừng có quên nhau
Tự Quân Chi Xuất Hỉ
PKT 11/29/2015
Từ dạo chàng xa vắng ,
Đêm nằm tủi chiếu hoa.
Trăng khơi soi mộng lẻ
Gió bến lộng chiều tà.
Gương thiếp bóng hình cũ
Áo chàng chăn gối xưa.
Vật nào an ủi được
Thương nhớ nói sao vừa.
LỜI THÊM: Ôi cái tình vợ chồng khi xa cách. Dường như ngôn ngữ nên có giới hạn ở đây. Lời thêm nữa là thừa. PKT 11/29/2015
PKT 11/29/2015
Từ ngày chàng ra đi
Đêm đêm nằm với chiếc giường trống
Giấc mộng cô đơn trong ánh trăng biển khơi
Vùng trời cô tịch trong gió sông chiều lạnh
Chiếc gương nhỏ thiếp gửi cho chàng mang theo để ở trong tráp
Tấm áo lạnh của chàng thiếp vẫn cất giữ ở nơi phòng cũ
Lúc xa cách thấy các vật ấy cũng là an ủi phần nào
Để khiến cho chúng ta mãi mãi đừng có quên nhau
Tự Quân Chi Xuất Hỉ
PKT 11/29/2015
Từ dạo chàng xa vắng ,
Đêm nằm tủi chiếu hoa.
Trăng khơi soi mộng lẻ
Gió bến lộng chiều tà.
Gương thiếp bóng hình cũ
Áo chàng chăn gối xưa.
Vật nào an ủi được
Thương nhớ nói sao vừa.
LỜI THÊM: Ôi cái tình vợ chồng khi xa cách. Dường như ngôn ngữ nên có giới hạn ở đây. Lời thêm nữa là thừa. PKT 11/29/2015
***
Từ Chàng Ra Đi
Từ chàng cất bước vắng xa
Chăn đơn gối lẻ chiếu hoa lạnh lùng
Bến chiều gió lộng một vùng tịch liêu
Gương thiếp hình bóng ấp yêu
Xếp tàng y giữ hương khêu nhớ chàng
Xa nhau tín vật ủi an
Làm sao tỏ hết vô vàng nhớ thương
Kim Oanh
***
Từ Khi Chàng Ra Đi
Từ buổi chàng xa vắng
Giường đêm cảnh quạnh hiu
Biển trăng sầu mộng lẻ
Sông gió lạnh trời chiều
Gương nhỏ xin chàng giữ
Áo choàng thiếp ấp yêu
An lòng bên kỷ vật
Vẫn mãi nhớ nhau nhiều
Quên Đi
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét