Vật chất, sang hèn Bôn chen, không còn chi cả Chẳng hơn gì giấc mộng nam kha Kiếp tầm tơ ba vạn sáu ngàn Nhìn danh lợi xa hoa phù phiếm quá Rời bỏ đi điêu ngoa xảo trá Mãi lọc lừa đời chồng chất nợ đời Dẫu biết kiếp người sinh ra thời phải sống Vì tồn vong không thể lặng yên Trong thực chất Con người ta vốn thiện Tuỳ nhân duyên hãy sống tự nhiên Cho thanh thản tâm hồn và thể xác. Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét