Trái sầu rụng xuống mình em giữ Nỗi buồn chôn kín nỗi sầu riêng Son phấn nhạt phai vai nặng gánh Phong trần vùi dập kiếp cô miên Giữ mãi riêng chi một nỗi sầu Mối sầu chia bớt nỗi sầu riêng Bao năm thầm lặng trong lẻ bóng Một dạ vì con đấng mẹ hiền Còn ta lữ khách đời quên lãng Đi ngược thời gian lội ngược dòng Cám cảnh phục thay đời cô phụ Kính tặng em ơi một đoá hồng Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét