Thứ Hai, 27 tháng 5, 2024

Đáp Hoạ


Ngại ngần chi nữa thế người thơ
Hạ bút đôi câu kẻo bạn chờ
Vần xướng đăng đàn khơi lối mộng
Kết từ đối vận thả đương tơ
Ghe phen cảm xúc hồn ngây ngất   
Nhiều bận u hoài chữ vất vơ
Hứng thú lắm thay khi khởi hoạ
Thi ca tình nghĩa mấy ai lờ.
                           Quên Đi  

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2024

Luyến tiếc


Đêm còn rơi rớt ánh trăng vàng
Tiếng vạc u hoài cất giọng vang
Phố đã chìm sâu vào giấc ngũ
Có người còn thức đếm canh sang
Nhớ thời lâu lắm không tư lự
Thoáng chốc già nua thật ngỡ ngàng
Nam tháng sao vô tình đến thế
Xuân xanh chưa trọn đến phai tàn.
                                 Quên Đi

 

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2024

Chớ Tự Ti



Đã thương sao nghĩ chuyện sang nghèo
Gai bưởi kia dù nhọn cũng leo
Cố vượt vũ môn bền ý chép
Đạp lên số phận tỏ thân bèo
Cơ hàn đâu hẳn mình thua cuộc
Phú quý chắc gì ả chịu theo
Quan trọng hay không là cái miệng
Miễn sao cái lưỡi biết cong queo.
                                   Quên Đi

Thứ Ba, 14 tháng 5, 2024

Lời Tỏ Tình


Buổi sáng hôm nay thật mỹ miều
Ngàn hoa rộ nở gió hiu hiu
Rộn ràng đàn bướm chen đôi cánh
Ta nhớ em ơi nhớ thật nhiều.

Đêm hè cây lặng đứng chờ sương
Ngày nắng chùm tuôn đổ xuống đường
Ta nói thật lòng yêu lắm lắm
Sao em còn tiếc một lời thương

Câu nói tỏ tình đã gởi đi
Ngày qua lại chẳng có tin gì
Có công mài sắt mong rằng sẽ
Mật ngọt tình yêu đến hạn kỳ.
                                Quên Đi

Thứ Ba, 7 tháng 5, 2024

Chuyện Đời



Buồn tình phe phẩy quạt mo cau
Vinh nhục nào ai đã hiểu làu
Mới đó xênh xang cười chẳng ngớt   
Để rồi xui xị khóc càng mau
Tai to bụng phệ đừng khoe dáng
Xuống chó tiêu danh mặt đổi màu
Được mất ở đời sao tránh khỏi
Coi chừng có lúc phải mày cau

Coi chừng có lúc phải mày cau
Văn hoá ngàn năm chẳng muốn làu
Cậy chức ỷ quyền suy xét lại
Đối nhân xử thế phải dồi trau
Điều hay hy vọng luôn tồn tại
Cái xấu mong rằng sẽ lụn mau
Đạo lý ông cha là mãi mãi
Rồi đây đất nước chẳng còn đau.
                                 Quên Đi

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2024

Nhớ Quê



Đê đầu tư cố hương.
                  Lý Bạch 

 
             Nhớ Quê

Tinh tú về khuya chẳng thấy đâu
Vầng trăng cũng trốn khuất tây lầu
Sài thành đêm vắng trong hiu quạnh
Lữ khách tha hương chợt thấm sầu
Dõi mắt trong về nơi cố lý
Xa vời nơi ấy khối tình sâu
Canh tàn đất lạ còn thao thức
Ray rức rời quê kẻ bạc đầu.
                                   Quên Đi