Thứ Ba, 28 tháng 2, 2023
Nam Phương Ca Khúc và Hồ Trường
Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2023
Mình Là Ai
Mỗi con người, một kiếp nhân sinh.
Giầu có, nghèo hèn, tuỳ cảnh tình.
Số mệnh ai bày? Ôi đáng sợ!
Cuộc đời nó khiến, Quả là kinh!
Phải chăng kiếp trước gieo nhân quả,
Mà khéo đời nay hưởng thiện vinh?
Câu chuyện luân hồi, ta nghĩ mãi:
Mình Là Ai? Trong cõi muôn hình.
Danh Hữu
Paris, 29.01.2023
***
Quả Kiếp Con Người
Quả kiếp con người cuộc nhẫn sinh
Hèn sang sướng khổ phận nuôi tình
Duyên bày trái lẽ âu thường nghiệm
Số định phong trần vẫn phải kinh
Hiểu nghiệp tiền căn trồng trữ phúc
Nhìn khâu nhãn huệ thưởng cho mình
Luân hồi chính đạo lòng thư giãn
Hãy cứ vui vầy chẳng nhục vinh.
Mai Thắng
230205
Biết Mình Là Ai
Chớp mắt trần hai chữ tử sinh
Buồn vui sướng khổ lụy vì tình
Lưu vong chốn cũ người nao núng
Luân lạc thân già kẻ thất kinh
Xiềng xích gông cùm đâu hẳn nhục
Ngựa xe võng lọng chắc gì vinh
Luân hồi nhân quả xa vời vợi
Một tấm gương soi rõ bóng hình
Kim Phượng
***
Tuỳ Duyên…?
Nhân bất phùng thời lỡ kiếp sinh…
Sang hèn cảnh ngộ trái duyên tình
Ai xuôi vạn lý… mà e ngại
Kẻ ngược quan san cũng thất kinh
Sự nghiệp tiền nhân xưa xán lạn
Cơ ngơi nhiên hậu mới quang vinh
Luân hồi tái diễn ta suy gẫm…!
Trong cõi trần ai hoá vạn hình…!
Mai Xuân Thanh
Feb. 05, 2023
Mình Là Ai?
Mình loại đàn em kẻ hậu sinh
Minh ư, vợ bảo thứ đa tình
Mình ưa bày đặt suy mà khiếp
Mình thích kéo co nghĩ đến kinh
Mình chẳng giữ mình nên tán lộc
Mình không để ý hóa xa vinh
Mình còn lí lắc hơn ông địa,
Mình quả tay mơ bị tráo hình…
Thái Huy
Kiếp Nhân Sinh
Đã trót làm người vướng tử sinh
Biết mà vẫn lụy, thói thường tình
Tương lai bất trắc, suy mà sợ!
Số phân mù mờ, ngẫm phát kinh!
Thất vận, nhiều phen vinh hóa nhục
Được thời, hiếm lúc nhục thành vinh
Đường đời gai góc hay bằng phẳng
Cũng phải băng qua mọi địa hình.
Phương Hà
(07/02/2023)
***
Trần Gian Cảm Tạ
Đời người ngắn ngủi kiếp phù sinh
Mấy chốc xuôi tay hủy hoại hình.
Vô ngã mịt mờ soi chẳng thấu
Vô thường huyễn ảo ngẫm mà kinh!
Thành công tha thiết say quyền thế
Thất bại ê chề thấm nhục vinh.
Xông xộc cái già không tránh khỏi
Trần gian cảm tạ biết bao tình!
Mailoc
2-07-23
Sống Thực
Vạn sự khởi đầu một chữ sinh
Nhân gian xáo trộn lại do tình
Sắc không biến hóa hơi đâu bận
Họa phúc vô thường chớ hoảng kinh
Đừng nghĩ số phần trời định sẵn
Mà do nhân lực tạo niềm vinh
Tùy duyên có lẽ buông xuôi quá
Thực tế làm sao hóa ảo hình.
Quên Đi
Muôn cánh vươn cao đẹp nghĩa tình
Rực rỡ sắc vàng mai Quý Mão
Chan hoà hương ngát cúc Thần Kinh
Mừng Xuân tha thiết lời thân thiện
Đón Tết hân hoan cảnh hiển vinh
Khai bút đầu năm vui nét ngọc
Trang thơ xướng họa sáng tươi hình...
Cao Mỵ Nhân
***
Rèn Tâm Tận Sức
Ân cao tuôn đổ xót thương tình
Rèn thân tử tế siêng tâm niệm
Tận sức ôn hòa gắng tụng kinh
Nhường nhịn thiệt thòi chưa chắc nhục
Tranh đua hơn được hẳn là vinh?
Buông xuôi nhắm mắt hoàn tay trắng
Hờn oán triền miên chỉ khổ hình.
Kim Oanh
Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023
Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2023
Ký Xuân - Vương Bột
Vương Bột(650-676) tự là Tử An 子安, quê quán miền bắc (Sơn Tây), con nhà gia thế, tuổi trẻ tài cao, ông là người đứng đầu trong TỨ KIỆT ở buổi Sơ Đường, được Bái Vương Lý Hiền vời vào phủ cho giữ việc tu soạn và rất tin dùng. Vì một bài thơ trách đùa con gà chọi của Anh Vương, vua Cao Tông nổi giận, sai trục xuất ông khỏi phủ. Ông đi chu du nhiều nơi ở phương nam, cuối cùng chết đuối trên đường đi Giao Chỉ thăm cha, lúc mới 26 tuổi…
Bài thơ KÝ XUÂN làm lúc ông bị trục xuất khỏi Bái Vương Phủ đang chu du nơi đất Thục. Vốn dĩ muốn mượn cảnh trí thiên nhiên hùng vĩ của núi sông đất Thục để tiêu sầu, nhưng lòng quê nhớ về đất bắc vẫn canh cánh khôn nguôi.
羈春 KÝ XUÂN
客心千里倦, Khách tâm thiên lý quyện,
春事一朝歸. Xuân sự nhất triêu quy.
還傷北園里, Hoàn thương bắc viên lý,
重見落花飛. Trùng kiến lạc hoa phi.
王勃 Vương Bột
* CHÚ THÍCH :
- Ký Xuân 羈春 : KÝ là Ở lại, giữ lại. Nên KÝ XUÂN có nghĩa là "Xuân đến mà vẫn phải ở lại nơi đất khách".
- Quyện 倦 : là Mõi mệt, buồn chán.
- Xuân Sự 春事: là Chuyên mùa xuân. Ý chỉ Cảnh sắc nhân sự chung quanh khi mùa xuân về.
* NGHĨA BÀI THƠ :
XUÂN Ở NƠI XA
Trên bước đường ngàn dặm, lòng người khách tha hương đã mõi mê chán ngán rồi. Trước mắt lại thấy cảnh trí của mùa xuân ập về nên lòng lại càng muốn về ngay quê nhà. Cảnh quê xưa ở phương bắc còn để lại nhiều thương cảm ở trong lòng, không biết đến bao giờ mới thấy lại được cảnh hoa rụng bay lả tả ở quê nhà đây.
Hoa rụng khi hoa đã tàn, xuân đã hết, cũng như tuổi trẻ rồi sẽ già đi, rồi sẽ giả từ cuộc sống nầy như hoa rơi rụng vậy, nhưng sẽ nhìn hoa rơi rụng ở đâu ? Ý của Vương Bột là muốn được nhìn hoa rơi rụng ở quê nhà, thâm ý của thi nhân là muốn được già được chết ơ quê hương hơn là bỏ thây nơi xứ lạ.
* DIỄN NÔM :
XUÂN TRÊN ĐẤT KHÁCH
Ngàn dặm lòng quê mòn mõi,
Xuân về một sớm nhớ thay,
Đất bắc quê xưa trông ngóng,
Ngàn trùng chỉ thấy hoa bay !.
Lục bát :
Mõi mòn ngàn dặm lòng quê,
Xuân về một sớm tái tê nhớ nhà.
Thương về đất bắc quê xa,
Ngàn trùng chỉ thấy la đà hoa bay !
杜紹德
Đỗ Chiêu Đức
***
XUÂN TẠM QUÊ NGƯỜI
1-
Lòng khách dặm ngàn mỏi
Dáng xuân về sớm nay
Chạnh thương quê đất Bắc
Thấy lại cánh hoa bay!
2-
Trong lòng khách dặm ngàn chán ngán
Chợt xuân về một sáng nơi đây
Chạnh thương vườn Bắc hao gầy
Nhác trông thấy lại hoa bay la đà!
Lộc Bắc
Dec22
***
Xuân Xa Nhà
1/
Buồn chán cảnh đường xa
Sắc xuân đến mọi nhà
Nhớ vườn thôn đất bắc
Cảnh hoa rụng la đà.
2/
Lòng khách đường xa chán nản thay
Dáng xuân vừa đến sáng nơi này
Nhớ về vườn cũ thôn phương bắc
Lại muốn được nhìn hoa phất bay.
3/
Dặm ngàn dạ khách não nề
Sáng nay lần nữa xuân về nơi nơi
Nhớ sao thôn bắc xa vời
Ước mong nhìn lại hoa rơi vườn nhà.
Quên Đi
***
Xuân Nơi Xa
Dặm ngàn khách thấm mệt
Sáng sớm xuân đầy trời
Chạnh lòng nhớ phương bắc
Mong thấy nữa hoa rơi
Kim Phượng
***
Xuân Xa
Ngàn dặm tha hương khách mỏi mê
Sớm mùa xuân đến muốn quay về
Chạnh lòng phương Bắc hoa rơi rụng
Thấy cánh hoa tàn dạ ủ ê
Kim Oanh
***
Nhớ Xuân Quê Nhà
Đời lữ khách dặm trường mê mải
Trước cảnh xuân lòng lại bồi hồi
Nhớ quê muốn trở về thôi
Ngắm cành hoa nở rạng ngời trước sân.
Phương Hà
***
Xuân Nhớ Quê Nhà
Phương xa vạn dặm nhớ thương quê
Đất khách ngàn trùng khó trở về
Ta đến nơi này mòn mỏi ngóng
Xuân sang chốn đó trắng hoa lê …!
Xuân Buồn Lữ Thứ
Chán cảnh ly hương vạn dặm xa
Xuân buồn đất khách nhớ quê nhà
Vườn xưa cảnh vật nơi phương bắc
Hoa tàn cánh rụng cội mai già
Mai Xuân Thanh
***