Thứ Hai, 9 tháng 7, 2018

Hương Giang


Xướng :  

HƯƠNG GIANG

Chiều về, loang loáng bến Hương Giang,
Về tổ, chim muông nắng sắp tàn.
Bạch Hổ nhịp cầu soi bóng nước,
Hồi chuông Thiên Mụ giục hôn hoàng.
Rập rền thuyền khách, lao xao sậy,
Văng vẳng Nam Ai , não nuột đàn.
Dào dạt nguồn thơ, lai láng nguyệt,
Nặng tình trăng gió, nhớ miên man.
                               Mailoc

Các Bài Thơ Họa

    Hàn Giang (Đà Nẵng)
 

Nóng hè hóng mát bến Hàn Giang
Xế bóng chiều buông nắng chóng tàn
Du khách ba lô nhìn thắng cảnh
Ba Tàu trọc phú ngỡ ông hoàng
Thuyền con ảm đạm bơi sông nước
Khúc hát bi ai vẳng tiếng đàn
Tưởng nhớ người xưa soi bóng nguyệt
Tình quê lạc lỏng ngủ mê man...

                        Mai Xuân Thanh

***
        Hương Giang
 
Khó quên sức hút của Hương Giang

Khi sóng lô nhô dưới nắng tàn
Ẩn hiện qua mây lăng tráng lệ
Tỏ mờ trong trí cảnh huy hoàng
Những xa xưa ấy còn hưng thịnh
Bao nỗi đau đây bởi lạc đàn
Chẳng biết chừng mô chân ghé lại,
Cho thuyền với nước quyện lan man?
                        Thái Huy,20/6/18
***
        Tạo Hóa

Sắc đỏ trời tây cũng sắp tàn
Ánh chiều tô nét đẹp trường giang
Chèo buông thuyền thả theo dòng nước
Giọng lý ai vang giữa nhịp đàn
Mây độc chợt về gieo hoảng loạn
Gió hung kéo đến tạo kinh hoàng
Thiên nhiên biến đổi là như thế
Cũng giống điều lành thế dã man.
                             Quên Đi
***
Chiều trên sông Tiền Giang  
Nhạn lẻ tìm nhau vãng nắng tàn 
Êm đềm trải mặt sóng Tiền Giang 
Bờ xa nước đổ xuôi nguồn thượng 
Gió tản dòng trôi trổi điệu đàn 
Vẳng khúc ru chìm trong tĩnh lặng 
Vang lời niệm rớt giữa sầu man 
Chiều buông ác vãn nhiều lưu luyến 
Lẫn vội ngàn mây giấc bảo hoàng. 
                           Mai Thắng
***
       Người Em Hậu Giang
 

Trên chuyến đò đưa khách Hậu Giang 
Về nơi sống lại tuổi chiều tàn 
Em đây nũng nịu vờ cung nữ 
Anh đấy uy nghi giả thượng hoàng 
Thần thiếp đưa hơi ra rã hát 
Quân vương nắn phím nhẩn nha đàn 
Xa khanh cung lạnh hồn sương phủ 
Mặc trẫm nặng lòng miên với man
                          Kim Phượng
*** 

                Hương Giang
 

Chiều rơi chầm chậm ,nắng dần tàn
Sóng vỗ đôi bờ nước Hậu Giang
Dưới bến Ninh Kiều thuyền tấp nập
Trên đường Hoàng Diệu khách từng đàn
Xóm Chài thấp thoáng người quăng lưới
Chợ Nỗi dập dìu ghe ngổn ngang
Nhớ cảnh thanh bình xưa thuở ấy
Khiến lòng rười rượi nặng tình mang

                               song quang

***
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét