Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

Cố Ghép


Ngày xưa, ở dưới chân núi Hồng-lĩnh về phía Đông nam, có một xóm nhỏ gồm mấy gia đình đánh cá. Họ luôn sống giữa những tiếng gầm thét của sóng biển. Nhưng không may, một ngày kia, một trận bão lớn đã cuốn đi khá nhiều nhân mạng cùng thuyền mảng và lưới chài xuống thuỷ phủ. Những người sống sót hết đường sinh nhai, đành rủ nhau ngày ngày lên núi kiếm củi đem về bán ở chợ. Đó là nghề ít vốn nhất nhưng lại là nghề mệt nhọc nhất đối với họ, vì sườn núi phía họ ở mọc dựng đứng như bức tường, muốn leo núi với gánh củi trên vai không thể không đi đường vòng ngoắt ngoéo qua bao nhiêu thôn xóm khác. Thành ra, rừng thì gần nhưng đường thì lại quá xa. Cho nên mọi người ước làm sao có một con đường từ xóm thẳng lên núi để đi được nhanh chóng.
Bấy giờ trong xóm có một ông lão nhà nghèo sống với vợ con trong một túp lều. Người ta gọi ông là cố Đương, là vì hễ gặp việc gì khó khăn, bất kì việc của ai, ông đều ra đương lấy và quyết làm kì được. Thấy việc trèo núi phải đi đường vòng rất xa, cố Đương cho là việc vô lý hết sức. Thường những lúc rảnh rỗi, ông vẫn một mình lần mò bám đá leo cây để tìm con đường đi kiếm củi gần nhất.
Nhưng mỗi khi đứng trước sườn núi cheo leo ông vẫn bực mình, nghĩ bụng: -“Nếu không ghép đá thành bậc thang thì đừng có hòng vượt lên khỏi mấy cái dốc này!”. Ông đem ý ấy hỏi vợ. Vợ ông cho là việc rồ dại. Ông hỏi thử một vài người làng, họ đều lắc đầu bảo:
– Không được đâu cố Đương ạ! Chúng ta còn phải lo miếng ăn hàng ngày đã chứ!
Cố Đương trầm ngâm bảo họ:
– Cứ mỗi lần phải đi “năm xóm cây đa, ba xóm cây thị” để vào nơi lấy củi, tôi lại muốn lộn tiết lên được!
Năm tuần trăng trôi qua. Nghề kiếm củi đã trở nên nghề chính của mấy gia đình đánh cá thất bại kia. Họ đã yên tâm với nghề nghiệp mới. Chỉ trừ có cố Đương là chưa thật yên tâm. Một hôm cố bảo vợ:
– Từ ngày mai trở đi, bà gắng đi kiếm củi một mình. Còn tôi, tôi sẽ tìm cách trổ một con đường mới lên núi. Ngày nào tôi làm xong, hai vợ chồng mình tha hồ đi củi.
Người vợ vốn biết tính chồng hễ nói là làm, nhưng lần này thì bà hết sức can ngăn:
– Ông đừng có địch với vua, đừng có đua với trời. Già kề miệng lỗ rồi chứ còn trẻ trai gì nữa đâu!
Nhưng cố Đương an ủi:
– Bà đừng lo! Biển kia rất rộng người ta cũng vượt được. Dãy Giăng-màn rất cao người ta cũng trèo qua. Bạt núi này thành đường thực ra không khó. Một mình tôi cũng làm được. Bà hãy chịu khó ít lâu. Mai kia ta sẽ đi đốn củi gấp đôi gấp ba hôm nay, lúc ấy cả xóm chúng ta sẽ sung sướng.
– Ông định ghép bao lâu thì xong?
– Không nói trước được. Một năm chưa xong thì hai, hai năm chưa xong thì bốn. Nếu tôi chết đi mà vẫn chưa làm xong thì sẽ có người khác tiếp tục…
Thế là từ hôm đó, cố Đương ngày ngày mang một mo cơm lên núi. Ông bạt đất. Ông nhổ cây. Ông khiêng đá. Và ông ghép đá thành con đường tam cấp hướng thẳng lên núi. Công việc biết bao nặng nề! Nhưng quả không có gì cản được cái chí con chim hồng chim hộc. Ông càng làm càng khoẻ, càng nhọc càng hăng. Cứ thế trong năm sáu tuần trăng, ông vẫn sớm đi tối về như không biết mỏi là gì. Người vợ không nhịn được nữa, một hôm kêu lên:
– Tội gì để cho mình ông đầu tắt mặt tối, cả nhà ông nheo nhóc rách rưới như thế. Ốc mang mình ốc chưa nổi lại còn mang cả cọc! Đường làm thành thì ai cũng đi, đâu có riêng mình ông. Thôi! Từ nay ông đi đâu thì đi, đừng có về nhà này làm gì nữa.
Nghe nói thế, cố Đương lựa lời dỗ dành vợ. Nhưng người đàn bà cố tình làm cho chồng nản chí. Bà ta nhất định không nuôi báo cô ông nữa.
Từ đấy ông thôi không về nhà, dựng một túp lều ngay bên chỗ mình làm việc. Hễ ghép được đến đâu ông lại dời lều đến đó. Thấy ông đói, những con vượn mang hoa quả đến cho ông. Thấy ông đuối sức, những con bò rừng, những con nai ghé sừng nạy những tảng đá giúp ông. Rồi những con chim thay nhau ca hát suốt ngày để cho ông quên mệt. Về sau có mấy người trong xóm cũng tình nguyện đến làm với ông. Thấy thế, cố Đương như tăng thêm sức mạnh, càng miệt mài với công việc.
Cứ như thế, sau năm lần sim có quả, cố Đương đã mở được một con đường truông ngắn nhất từ xóm mình thông lên những đỉnh cao trên dãy Hồng-lĩnh. Ông đã ghép đá thành tam cấp của ba dốc núi khó đi nhất. Dân xóm lên núi xuống núi rất tiện và từ đó họ có thể trong một ngày kiếm được mấy lần củi.
Ngày nay, ở phía Nam Hồng-lĩnh, chỗ giáp giới hai huyện Nghi-xuân và Can-lộc có một cái truông gọi là truông Vắn[1] hoặc gọi là truông Ghép. Cái tên cố Đương người ta quen gọi là cố Ghép.

Nguồn: Tổng hợp
Theo truyencotich.vn


Thứ Hai, 26 tháng 2, 2018

Chúc Mừng Năm Mới 2018

Bài Thơ Xướng

       Tân Niên 2018


Rượu khui pháo nổ đón tân niên
Bên có gia thân với bạn hiền
Cốc cạn tâm tư đầy cảm khái

Ly vơi đầu óc nhẹ oan khiên
Bỏ đi quá khứ dù thương nhớ
Hướng tới tương lai chẳng sợ phiền
Công việc nay mai rồi tốt đẹp
Cũng như sức khỏe mãi tăng lên.

                               Thái Huy
 

Các Bài Thơ Họa

       Tân Niên 2018

Qua tết hai ngàn mười tám, niên
Mừng vui cháu chắt cũng ngoan hiền
Đôi nơi xã hội tranh cùng chấp
Lắm chỗ người ta oan với khiên
Dĩ vãng gian nan nhiều chướng ngại
Tương lai tăm tối lắm ưu phiền
Cái già xồng xộc không ai tránh
Hy vọng bình an khỏe trẻ lên...

                   Mai Xuân Thanh
        Ngày 03 tháng 01 năm 2018
 ***
       Xuân Hy Vọng


Nhắp chén trà nồng đêm tất niên
Bên đàn con cháu rất ngoan hiền

Mừng gia đình bớt lo và lắng
Buồn xã hội còn oan với khiên
Mong nắng mới về xua bóng tối
Ước công bằng đến xóa ưu phiền
Hai Ngàn Mười Tám tràn hy vọng
Cuộc sống nhà nhà khấm khá lên.

                                  Phương Hà
                                ( 03/01/2018 )

***
     Tiễn Đinh Dậu

Rót rượu khơi mào tiệc tất niên
Thấy năm Đinh Dậu tưởng đâu hiền
Không ngờ gà dữ bươi tan nát
Rúng động khắp nơi nỗi oán khiên
Cả ngược đến xuôi đều hoảng sợ
Từ nam chí bắc lắm ưu phiền
Suốt năm giông bão thay nhau quậy
Hy vọng chó về sẽ khá lên.
                                Quên Đi
***
         Tiễn Đinh Dậu 

Vất vả tiễn chân Đinh Dậu niên,
Con gà chết tiệt quả không hiền.
Việt Nam gió cuốn oan cùng khổ,
Xứ Mỹ lụt tràn oán với khiên.
Bão đến nhà tan bao chật vật,
Lũ về cửa nát lắm ưu phiền.
Cầu mong Mậu Tuất hai mười tám,
Cụộc sống cùng đinh đỡ khổ lên !

                     Đỗ Chiêu Đức

***

Thứ Sáu, 23 tháng 2, 2018

Chó Cắn Lã Đồng Tân


Năm Tuất đến, mình chợt nhớ đến câu "Chó cắn Lã Đồng Tân", xin gởi đến Quý Thân Hữu sự tích liên quan đến câu thành ngữ này.

***

Cẩu giảo Lã Động Tân, bất thức hảo nhân tâm”, tức chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng tốt của người, đây không chỉ là một điển cố thú vị, mà còn hàm ẩn ý nghĩa sâu xa.

Trong truyện Bát Tiên Bồng Lai kể rằng, có một người đọc sách tên là Lã Động Tân, vì 2 lần tham gia kỳ thi khoa cử (kỳ thi mối năm tổ chức một lần) đều không đỗ, từ đó về sau, không còn thấy ông đọc sách, mà chỉ dựa vào gia sản tổ tiên để lại, du sơn ngoạn thủy kết bạn bốn phương, sống mỗi ngày tiêu diêu tự tại.
Chuyện xưa kể rằng: Trước khi Lã Động Tân thành tiên, có một người bạn tâm giao đồng hương tên là Cẩu Diễu, cha mẹ của anh ta đều đã qua đời, gia cảnh rất nghèo khó. Lã Động Tân đồng cảm với người bạn này, liền cùng anh ta kết bái làm huynh đệ. Hơn nữa, còn mời anh ta đến ở tại nhà mình, động viên anh ta chịu khó học hành, tương lai mới có ngày mở mày mở mặt.
Một ngày nọ, nhà Lã Động Tân có một vị khách họ Lâm đến chơi, thấy Cẩu Diễu thanh tuấn nho nhã, lại chăm chỉ đọc sách, bèn nói với Lã Động Tân:  
“Lã tiên sinh, tôi muốn gả ngu muội của tôi cho Cẩu Diễu, ông thấy thế nào?”.
Lã Động Tân nghe vậy, sợ Cẩu Diễu bỏ lỡ tiền đồ, liền vội vàng từ chối, nhưng Cẩu Diễu lại ra chiều đồng ý mối hôn sự này.
Lã Động Tân nói:
 “Tiểu thư nhà họ Lâm vốn xinh đẹp đức hạnh, hiền đệ nếu chủ ý đã định, ta cũng không ngăn trở, chỉ là sau khi thành thân, ta muốn ngủ cùng tân nương tử (cô dâu) ba đêm đầu”.
Cẩu Diễu nghe xong không khỏi sửng sốt, nhưng vẫn cắn răng đồng ý. Buổi tối ngày Cẩu Diễu thành thân, trong động phòng, tân nương với khăn hồng che mặt, ngồi dựa lưng vào giường. Lúc này, Lã Động Tiên xông thẳng vào phòng, chẳng nói chẳng rằng, cứ ngồi ở bàn dưới ánh đèn, mải mê đọc sách. Lâm tiểu thư đợi đến nửa đêm, đành phải nằm ngủ một mình. Đến sáng tỉnh dậy, thì không thấy tân lang đâu. Cứ liên tiếp 3 đêm đều như vậy.
Trải qua 3 ngày vô cùng ức chế, Cẩu Diễu mới được vào động phòng, thấy nương tử đang buồn bã khóc lóc, liền bước đến nhận lỗi. Lâm tiểu thư vẫn cứ cúi đầu khóc nói:
 “Lang quân, vì sao 3 đêm qua lại không lên giường đi ngủ, chỉ đọc sách dưới đèn, mãi đến tối mới đến, sáng lại đi sớm?”.
Sau khi nghe tân nương trách móc, Cẩu Diễu trợn mắt há hốc mồm, đến nửa ngày, anh mới tỉnh ngộ, dẫm mạnh hai chân, ngửa mặt cười to: 
“Thì ra là ca ca sợ ta ham vui, lại quên đọc sách, đã dùng cách này để khích lệ ta. Ca ca thật dụng tâm, có thể nói là quá “nhẫn tâm” rồi!”.
Lâm tiểu thư nghe Cẩu Diễu nói như vậy thì thấy vô cùng khó hiểu, đợi Cẩu Diễu nói rõ xong, hai vợ chồng cảm động nói:
 “Ơn này của Lã huynh, tương lai chúng ta nhất định phải báo đáp!”.
Vài năm sau, Cẩu Diễu quả nhiên thi đỗ bảng vàng được đề bạt làm đại quan, hai vợ chồng đến nhà Lã Động Tân xúc động từ biệt để lên đường đi nhận chức.

Cẩu Diễu báo ân: “Huynh khiến thê tử ta giữ phòng trống, ta khiến thê tử huynh khóc đoạn trường

Nhoáng một cái đã 8 năm trôi qua, mùa hè năm đó, Lã gia không may bị cháy lớn, gia sản trong nháy mắt hóa thành đống tro bụi. Lã Động Tân đành phải dựng một căn nhà tranh, để cho vợ con tạm tránh mưa tránh gió.
Sau đó, hai vợ chồng bàn bạc, quyết định đi tìm Cẩu Diễu nhờ giúp đỡ. Trải qua quãng đường vất vả cực khổ, cuối cùng Lã Động Tân cũng tìm được Cẩu Diễu. Tuy nhiên, Cẩu Diễu khi nghe chuyện nhà Lã Động Tân gặp nạn thì tỏ vẻ thông cảm, nhưng lại không đề cập đến chuyện giúp đỡ, một chút tiền cũng không đưa cho Lã Động Tân.
Hơn một tháng trôi qua, Lã Động Tân nghĩ rằng Cẩu Diễu hẳn là đã vong ân bội nghĩa, nên một mạch trở về nhà.
Lã Động Tân vừa về đến nhà thì bất ngờ thấy một ngôi nhà mới. Không tin vào mắt mình, ông tiến vào bên trong nhà, thấy hai bên cửa lớn dán giấy trắng, giống như là trong nhà có người chết. Quá kinh ngạc, ông vội vàng bước vào, nhìn thấy giữa nhà có một cỗ quan tài, vợ con mình mặc áo tang, đang gào khóc thảm thiết.
Lã Động Tân gọi vợ một tiếng. Người vợ quay đầu ra nhìn, liền run rẩy kêu lên: 
“Chàng, chàng là người hay là ma?”. Lã Động Tân càng cảm thấy lạ lùng, ông hỏi:
 “Nương tử, ta khỏe mạnh trở về, làm sao là ma được đây?”. Người vợ nhìn một lúc, mới nhận ra đúng là Lã Động Tân, nói:
 “Đúng là dọa tôi sợ đến chết!”.
Nguyên là, sau khi lã Động Tân rời đi không lâu, thì có người đến dựng giúp cái nhà, xây hẳn một ngôi nhà mới. Giữa trưa hôm trước, lại có nhóm người đến mang theo một cỗ quan tài, bọn họ nói: Lã Đông Tân khi đang ở nhà Cẩu Diễu thì bị bệnh chết.
Lã Động Tân nghe xong, biết là Cẩu Diễn bày trò đùa mình. Ông lại gần quan tài, cầm cái búa lớn bổ quan tài làm đôi, chỉ thấy bên trong tất cả đều là kim ngân châu báu, bên trên còn có một phong thư, viết:
 “Cẩu Diễu không phải là phụ lòng huynh, xin tặng huynh số kim ngân này và một căn nhà. Huynh khiến thê tử ta giữ phòng trống, ta khiến thê tử huynh khóc đoạn trường”.
Từ đó trở đi, hai nhà Lã Động Tân và Cẩu Diễu càng thêm thân thiết. Từ câu chuyện này, người ta mới có câu rằng:
 “Cẩu Diễu Lã Động Tân, bất thức hảo nhân tâm. Bởi vì “Cẩu Diễu” (苟杳) và “Cẩu giảo” (狗咬) đồng âm, truyền tới truyền lui mới trở thành “Cẩu giảo Lã Động Tân, bất thức hảo nhân tâm” (Chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng tốt của người), là một câu thành ngữ trong nhân gian.

Câu thành ngữ có ý nghĩa sâu xa

Về sau câu thành ngữ này thường được người ta áp dụng cho nhiều tình huống mà những người tốt, tài đức bị thế gian rẻ rúng, ngược đãi, ám hại…
Chẳng hạn, Đức Khổng Tử luôn bị vua chúa bạc đãi, không tin dùng chính trị vương đạo của ngài. Có lúc ngài và nhóm môn đệ còn bị kẻ dữ vây hãm ở nước Trần, nước Thái, phải chịu nhịn đói nhiều ngày… Trong Sử Ký của Tư Mã Thiên (145 – 86 trước Công Nguyên), ở chương Khổng Tử Thế Gia có chép lời người nước Trịnh bảo rằng Đức Khổng trông giống như “con chó nhà có tang / tang gia chi khuyển”. Khi nghe kể lại những chuyện không vui như thế, nếu thông cảm và thương Đức Khổng Tử, người Trung Quốc có thể than: “Ôi! Cẩu giảo Lã Động Tân!”.
Đức Khổng Tử không phải là trường hợp duy nhất bị người đời bạc đãi trên đường truyền đạo của ngài. Đức Phật trong lúc đang hoằng Pháp cũng từng bị kẻ xấu cho voi dữ tấn công, lén lăn đá từ trên núi xuống, bị bỏ thuốc độc trong cơm để mưu sát, bị đàn bà độn bụng giả làm kẻ mang bầu rồi đi thẳng vào chỗ Phật đang giảng đạo mà lu loa vu khống.
Còn Đức Chúa Giêsu? Ngài bị quân dữ đánh đòn, bị đội vòng gai, bị khạc nhổ, bị đánh vào đầu, bị giễu cợt, bị đem đóng đinh trên thập giá .
Ngày xưa, Đức Khổng, Đức Phật, Đức Chúa nào có “tội tình” gì! Các Ngài chỉ đem hết tình thương và trí tuệ siêu việt ra giáo hóa, cứu độ chúng sinh mà thôi. Thế nhưng các Ngài đều bị bức hại, không có ngoại lệ. Các Ngài đều ở vào nghịch cảnh “Cẩu giảo Lã Động Tân, bất thức hảo nhân tâm”.
Trở lại với ý nghĩa thành ngữ “Chó cắn Lã Động Tân / Cẩu giảo Lã Động Tân” của người Hoa, ngày nay thành ngữ này được nhắc tới khá nhiều. Hơn nữa, còn được dịch sang tiếng Anh là: A dog biting Lu Dongbin, not being able to recognize a kind-hearted man. The goodness of a person is of no consequence to the ungrateful, dịch ra là: Chó cắn Lã Động Tân, không nhận biết ai là người tâm lành hạnh tốt; đức thiện hảo của một người lại chẳng quan trọng gì đối với phường bạc bẽo vong ân.
Tóm lại, dường như đã không ngoại lệ cho những ai muốn đem tâm huyết ra tận tụy phụng sự thế gian; nhưng họ vẫn luôn từ bi nhẫn nại đón nhận những đắng cay, chua chát, đớn đau… ấy. Họ dám chấp nhận tất cả chỉ vì một mục đích duy nhất – Cứu độ con người thế gian.
Bảo An, theo epochtimes.com


(theo tinhhoa.net)
***

Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Giao Thừa Nhớ Má



Lại thêm tết nữa với quê nhà
Nhớ má năm nào khiến lệ sa
Người vẫn hay ngồi canh bếp lửa
Trong con ký ức vẫn chưa nhòa
Giao thừa bánh chín mừng năm mới 
Trừ tịch mai vàng kịp nở hoa
Ôi đẹp làm sao hình dáng má  
Nơi lòng con mãi chẳng phôi pha  
                                Quên Đi
***

Thứ Tư, 21 tháng 2, 2018

Sơ Xuân - Thái Thuận

Thái Thuận ( 1440?) tự là Nghiã Hoà, hiệu là Lục Khê, người làng Liễu Lâm,tỉnh Bắc Ninh, đậu tiến sĩ năm 1475( niên hiệu Hồng Đức thứ 6). Ông làm quan ở Nội Các Viện hơn 20 năm, sau được bổ làm Tham Chính tỉnh Hải Dương, đặc cách giữ chức phó nguyên súy hội Tao Đàn.




Sơ xuân   

Tam đông quá liễu nhất xuân quy, 
Tác noãn đông phong phóng phóng xuy. 
Băng tuyết đống ngân phô thuỷ diện, 
Kiền khôn sinh ý thượng lâm chi. 
Liễu hoàn cựu lục oanh do tĩnh, 
Đào thí tân hồng điệp vị tri. 
Nhật mộ hương quan hồi thủ vọng, 
Thảo tâm du tử bất thăng bi.  

Sơ Xuân  

Đông qua, xuân lại trở về đây, 
Trải ấm từng cơn gió nhẹ bay. 
Ngấn tuyết băng lưa dờn dợn sóng, 
Đức kiền khôn rãi đượm đà cây. 
Xanh xưa nhuộm liễu oanh còn nín, 
Hồng mới tô đào bướm chửa hay. 
Ngoảnh lại quê hương trời xẩm tối, 
Ngậm ngùi tấc cỏ dễ mà khuây!  
Quách Tấn 
*** 
Hoạ với Quách Tấn: 

1/ Xuân Sớm  

Đông đã tàn, Xuân trở lại đây
Chan hoà khí ấm gió bay bay.
Tuyết phô băng giá vờn vờn nước
Mầm ẩn Đất Trời trổi trổi cây.
Tơ liễu non xanh oanh chửa hót,
Đào hồng hàm tiếu bướm chưa hay.
Ngoảnh nhìn quê cũ hoàng hôn xuống,
Tấc cỏ hương lòng dạ khó khuây. 

2/ 

Đông đã tàn Xuân về lấp ló,
Ấm chan hoà quyện gió hây hây.
Tuyết băng sóng gợn lớp dầy,
Đất Trời mầm sống trổi đầy rừng xanh.
Liễu non tơ yến oanh chưa hót,
He hé đào bướm biếng chưa hay.
Chiều nhìn quê cũ xa xăm
Niềm thương tấc cỏ lệ đằm khôn khuây. 
Mailoc 
01-26-18
  ***
Xuân Sớm 

Đông đã qua rồi, xuân lại sang
Gió lùa hơi ấm trải mênh mang
Tuyết băng tan chảy, dòng lai láng
Chồi nụ bừng tươi, nhựa ứa tràn
Liễu đã ngời xanh, oanh chửa hót
Đào đà ửng đỏ, bướm chưa màng
Ngoái nhìn quê cũ trong chiều muộn
Tâm sự bời bời mãi chứa chan.  
Phương Hà
*** 
1. Bản chữ Hán cổ bài thơ SƠ XUÂN của THÁI THUẬN : 

初春                           SƠ XUÂN 

三冬過了一春歸, Tam đông qúa liễu nhất xuân qui,
乍暖東風放放吹。 Sạ noãn đông phong phóng phóng xuy. 
冰雪凍痕鋪水面, Băng tuyết đống ngân phô thủy diện, 
乾坤生意上林枝。 Càn khôn sanh ý thượng lâm chi. 
柳還舊綠鶯猶靜, Liễu hoàn cựu lục oanh do tĩnh, 
桃試新紅蝶未知。 Đào thí tân hồng điệp vị tri. 
日暮鄉關迴首望, Nhật mộ hương quan hồi thủ vọng, 
草心遊子不塍悲。 Thảo tâm du tử bất thăng bi ! 
                    蔡順                       Thái Thuận  
2. CHÚ THÍCH: 

SƠ XUÂN : Mới bắt đầu mùa xuân, là Chớm Xuân, là Đầu Xuân.
TAM ĐÔNG : Chỉ 3 tháng của mùa đông.
SẠ NOÃN : SẠ 乍 là Bất chợt, Bỗng nhiên, Mới vừa. SẠ NOÃN là Chợt ấm lên
NGÂN 痕 : là Vết sẹo, là Dấu vết.
SANH Ý 生意 : là Cái ý sống, cái ý sinh tồn. Sau dùng rộng ra chỉ Sự làm ăn buôn bán của con người để kiếm sống.
THẢO TÂM : Nỗi lòng của tấc cỏ.

3. NGHĨA BÀI THƠ :

CHỚM XUÂN
Mùa xuân vừa mới trở về sau ba tháng của mùa đông đã qua đi rồi. Trời chợt ấm lại nên gió xuân từ hướng đông đã hay hẩy thổi đến. Dấu ấn của băng tuyết còn sót lại bày ra trên mặt nước, và ý sống của đất trời đã nẩy mầm trên các cành ngọn của cây rừng. Liễu thì vẫn xanh tốt như xưa, và đào thì đã trổ màu hồng mới nhưng bướm vẫn còn chưa hay biết. Trời chiều quay đầu trông ngóng về phía quê xa, tấc lòng của người con du tử không tránh khỏi nỗi xót xa !

Bài thơ Sơ Xuân của Thái Thuận đọc lên nghe như có âm vang hơi hám của thuở Thịnh Đường, ngay từ câu đầu tiên :
三冬過了一春歸 Tam đông qúa liễu nhất xuân quy.
 Từ " Tam đông " làm ta nhớ đến từ " Tam xuân " trong 2 câu trong bài " Du Tử Ngâm " của Mạnh Giao đời Đường là:
 誰言寸草心, Thuỳ ngôn thốn thảo tâm,
報得三春暉. Báo đắc Tam Xuân huy.mà cụ Nguyễn Du đã thoát dịch rất hay là:
" Liều đem tấc cỏ quyết đền ba xuân "
Ta thấy từ " Thảo Tâm Du Tử " : Tấc lòng của người con du tử, lại được Thái Thuận sử dung ở câu cuối :
草心遊子不塍悲。 Thảo tâm du tử bất thăng bi ! (Tấm lòng như tấc cỏ của người con du tử không tránh khỏi buồn thương ray rức )...
và nhất là câu:
日暮鄉關迴首望, Nhật mộ hương quan hồi thủ vọng,

lại làm cho ta nhớ đến 2 câu thơ của Thôi Hiệu trong bài Hoàng Hạc Lâu là:
日暮鄉關何處是? Nhật mộ hương quan hà xứ thị
煙波江上使人愁。 Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
... mà Tản Đà đã dịch rất hay là :


Quê hương khuất bóng hoàng hôn,
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai !

4. DIỄN NÔM:

CHỚM XUÂN

Ba tháng đông qua xuân lại thay,
Gió xuân hây hẩy ấm lòng ai.
Dấu tàn băng tuyết in dòng nước,
Chồi mới đất trời biếc ngọn cây.
Liễu đã xanh om oanh vắng tiếng,
Đào đà đỏ nụ bướm chưa hay.
Quay nhìn quê cũ khi chiều xuống,
Du tử bồi hồi mắt lệ cay !

Lục bát: 

Đông qua nay lại chớm xuân,
Khí trời chợt ấm gió đông lào xào.
Nước trôi băng tuyết dạo nào,
Rừng cây nẩy lộc chồi cao xanh cành.
Liễu buồn oanh hãy vắng tanh,
Đào buồn vắng bướm cành xanh ửng hồng.
Trời chiều quê cũ vời trông,
Bồi hồi du tử chạnh lòng xót xa ! 
Đỗ Chiêu Đức
***
Chớm Xuân 

Đông đã qua,nàng Xuân lại đến
Gió chợt lùa hơi ấm đà sang
Nước làm tan chảy tuyết bang
Cây xanh nẩy lộc ,nhựa tràn chồi non
Oanh biếng hót,ngời xanh ngọn liễu
Bướm buồn bay,ửng đỏ cành đào
Nhìn quê dạ kiến nôn nao
Bời bời tâm sự cuộn trào khôn khuây 
songquang    
***
Chớm Xuân 

Xuân về để tiễn đông đi
Chợt nghe tiếng gió thầm thì nhẹ đưa
Băng trên mặt nước dần thưa
Trên cành sức sống cũng vừa hiện ra
Oanh lặng lẽ liễu mượt mà
Bướm nào hay biết đào hoa tươi hồng
Ngoảnh về quê cũ mòn trông
Đứa con xa xứ tấc lòng khó khuây. 
Quên Đi


Thứ Ba, 20 tháng 2, 2018

Thiệp Chúc Tết


     Thiệp Chúc Tết
 
Cung kính thầy cô năm Tuất đây,
Chúc mừng anh chị, bạn bè nay :
Tân niên phúc lộc, luôn trường thọ,
Xuân mới an khang thịnh vượng, may.
Vạn hạnh hoa mai vàng nở rộ,
Sự lành đào cúc trổ tươi thay...
Như tình thân hữu Vườn Thơ Thẩn,
Ý nguyện niềm thương, nghĩa cử này...

                        Mai Xuân Thanh
                Ngày 21 tháng 01 năm 2018


Họa Y Đề với bạn Mai Xuân Thanh :

           Thiệp Chúc Xuân
 
CUNG nghinh Mậu Tuất chó về đây,
CHÚC hết Vườn Thơ Thẩn Tết nay.
TÂN tuế tân niên tân tấn phát,
XUÂN hồng xuân thắm rước xuân may.
VẠN lòng hớn hở hân hoan đón,
SỰ thảy hanh thông hạnh phúc thay.
NHƯ pháo với lân chiêng với trống,
Ý tình viên mãn trọn năm này !

                               Đỗ Chiêu Đức
                                   Tết 2018
***  

          Xuân Nguyện
                            (Tá Vận)


Vườn Ta hoa nở đón xuân này
Nhộn nhịp tưng bừng sướng lắm thay
Gieo vận buông thơ bao ý tỏ
Kính Thầy chúc Bạn mọi điều may
An nhiên sức khỏe luôn bền vững
Hạnh phúc lộc tài vượt trước đây
Mong ước Vườn Thơ vui trọn vẹn
Những gì không tốt biệt từ nay.

                                 Quên Đi

***

Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2018

Giao Thừa Năm Cũ



Má vẫn ngồi bên bếp lửa hồng
Bên nồi bánh tét giữa đêm đông
Đì đùng tiếng pháo nhà nao vẳng
Thoang thoảng hương hoa lẩn gió lồng
Má vẫn ngồi yên trời vẫn lạnh
Bánh còn chưa chín má còn trông
Con mơ con ước giao thừa cũ
Nghe ấm dần lan ấm cả lòng. 
                                  Quên Đi
***

Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018

Tạ Lỗi Cuối Năm


 

Tạ Lỗi Cuối Năm

Thiên hữu tứ thời thủ thị xuân,
Nhân sanh bách hạnh tránh sao lầm.
Bon chen cuộc sống cao tai tiếng,
Thơ thẩn thi ca ngạo cỏi trần.
Thất thố phật lòng luôn ái ngại,
Khoan dung hả dạ mãi trong ngần.
Cuối năm tam tỉnh ngô thân lại,
Tạ hết bạn thơ nhẹ tội đần !

Đỗ Chiêu Đức

 ***
Các Bài Họa:
 
Xuân Tha Thứ


Đất trời thời tiết nhất mùa xuân
Tánh thiện con người có lúc lầm
Tuổi trẻ hăng say nơi cõi tục
Cao niên chậm chạp chốn dương trần
Mất lòng bằng hữu luôn lo lắng
Phật ý thầy cô cũng ngại ngần
Tháng tận năm cùng xin hỉ xã 

Vườn thơ thông cảm lỗi ngu đần...

Mai Xuân Thanh

Ngày 26 tháng 01 năm 2018
***

  Tạ Lỗi Cuối Năm

Cùng mai chờ nở đón chào xuân
Tự đấm ngực tôi tạ lỗi lầm
Anh chị trong làng Thơ Thẩn Hội
Bạn bè giữa chốn cõi hồng trần
Nếu như thấy trái đừng do dự
Hoặc giả làm sai chớ ngại ngần
Thông báo cho hay hầu kịp sửa
Để sau khỏi nhắc”Bố-Cu “đần.

 

Thái Huy, 26/01/2018
***
Tạ Lỗi Cuối Năm

 

Tứ thời vui vẻ hẳn đều xuân
Thả phút ngồi ôn chuyện lạc lầm
Lỡ sống thì chen vào cuộc sống
Sa trần phải luỵ với gian trần
Bình tâm phát hiện điều sai trái
Cảm thức cầu tha lỗi xuẩn đần
Tất cả duyên đời nhân quả định
Người nuôi tính thiện đẹp vô ngần!

Mai Thắng
180127

***
Tân Niên Bộc Bạch
 
Xuân lai xuân khứ đáo tân xuân
Muôn sự thế nhân có thể lầm
Tách bạch mong tìm ra đạo lý
Xét suy cho thấu đáo lòng trần
Đúng sai nhận thức sao do dự
Phải trái phân minh chớ ngại ngần
Năm mới đôi lời xin thố lộ
Chỉ mong Thơ Thẩn sáng tươi dần.

 

Quên Đi


Chợ Hoa KIểng Vĩnh Long 2018

Năm nay, Hoa kiểng về Vĩnh Long ít hơn mọi năm. Được sắp xếp cặp bờ kè sông Tiền, từ cầu Cái Cá
cho đến bến đò An Bình. Đa số là Vạn Thọ, Cúc, Mồng Gà, Bông Giấy...














Dưa Hấu bao quanh trường Trung Học Lưu Văn Liệt




Cây Cảnh năm nay không đa dạng như những năm trước. Hầu hết chỉ là Mai. Được sắp xếp cặp bờ từ ngã ba sông cầu Cái Cá chạy dài lên Xóm Búng. Như mọi năm, Mai được tạo hình theo kiểu dáng quen thuộc hợp với thị hiếu mọi người. 











Hình Ảnh Huỳnh Hữu Đức

Thứ Tư, 14 tháng 2, 2018

Đôi Dòng Cảm Xúc

         Đôi Dòng Cảm Xúc
(Nhân ngày sinh nhật 13/02/2018)

Ngày sinh nhật chất chồng thêm một tuổi
Tâm trạng giờ như đứng giữa buồn vui
Mấy ai muốn mỗi năm thêm già cỗi
Nhớ thanh xuân một cảm giác bùi ngùi
Nhưng nghĩ lại mình chẳng hề cô độc
Có bạn bè thân hữu ở gần xa
Bao câu chúc mang tình nghĩa thiết tha
Thật sung sướng ngày sinh hồng sắc thắm
Cám ơn Thầy từ trời tây gởi đến
Cám ơn Anh từ trang mạng đưa sang
Cám ơn Em qua lời chúc dịu dàng
Cám ơn Chị những câu mừng hạnh phúc
Xin tất cả nhận đây lòng chân thật
Của Quên Đi người vui nhất hôm nay
Hồn lâng lâng như mộng giữa ban ngày
Chung quanh ngỡ toàn hoa thơm cỏ lạ.
                                            Quên Đi***

Thứ Ba, 13 tháng 2, 2018

Mừng Sinh Nhật Quên Đi


1) :
Chúc Mừng Sinh Nhật Quên Đi
( Ngày 13 tháng 02 )


Sẵn mai cúc trúc lẫn cành đào
Sinh nhật Quên Đi đúng lúc sao !
Cận Tết đoàn viên mời chạm cốc
Tất niên sum họp chúc mừng nào !
Mười ba mở mắt tháng hai đó
Ban nhạc trỗi lên khúc hát chào
Hy hữu cuối năm lo tất bật
Đinh Lăng tiệc rượu bạn bè vào...

2) :
Happy Birthday to Quên Đi ( 02/13 )
 

Năm xưa nhà giáo thuận theo thời
Những ước trồng cây giúp ích đời
Thoáng chốc nghỉ hưu rồi mỏi gối
Thoi đưa sinh nhật bạn hiền nơi
Quê nhà đón Tết đầy hương vị
Hải ngoại mừng xuân chúc mấy lời
Khỏe mạnh Quên Đi ta uống cạn
Anh em thoải mái bạn hiền ơi

                      Mai Xuân Thanh
              Ngày 11 tháng 02 năm 2018



Cảm ơn và xin đáp lại tình của Mai Xuân Thanh:

      Đáp Họa Xuân Thanh

Họa Bài 1
Khoe sắc cành mai lẫn nụ đào
Ngày sinh lại đến nữa rồi sao
Hoàng hôn bóng xế đang kề cận
Tuổi hạc trời ban cứ hưởng nào
Thân hữu tưởng tình gieo vận chúc
Quên Đi cảm nghĩa tạ câu chào
Hôm nay sinh nhựt thêm vui tết
Men rượu dù cay vẫn uống vào

Họa Bài 2
Thời thế khó mong thế thuận thời
Bảng đen phấn trắng tưởng yên đời
Lên voi xuống chó đà bao bận
Bảy nổi ba chìm cũng mấy nơi
Những muốn bền gan khoe chút lực
Nhưng rồi sức mỏng chịu câm lời
Năm nay sinh nhật nhiều thơ chúc
Thật quá vui rồi thân hữu ơi.
                                    Quên Đi
------------------

    Mừng Sinh Nhật Quên Đi

Chúc mừng sinh nhật bạn Quên Đi,
Nhị nguyệt thập tam đã đến kỳ.
Giáng thế văn tinh khôn kẻ sánh,
Giúp đời thầy giáo mấy ai bì ?
Văn thơ niêm luật luôn nghiêm cẩn,
Đạo lý văn chương mãi khắc ghi.
Huấn mông vui thú yêu đầu trẻ,
Tháo giày dứt cháo chẳng Quên Đi !
                            Đỗ Chiêu Đức

Cảm Họa Thơ Chiêu Đức
Cảm xúc mấy vần Bạn chúc Đi
Thập tam nhị nguyệt đáo lai kỳ
Lời mừng sinh nhật sao trân quý
Chữ tạ Quên Đi thiệt khó bì
Huynh đệ thâm tình lòng nhớ mãi
Vườn Thơ nghĩa nặng dạ hằng ghi
Nay nhân tết đến qua mail nhắn
Hạnh phúc tràn đầy đuổi xấu đi.
                                Quên Đi
-----------
      Mến gửi bài thơ
Mừng Sinh Nhật Quên Đi 
( 13 tháng 2 )

Mừng sinh nhật cháy bỏng niềm vui
Mến chúc Quên Đi thoải bước đời
Dạo phố hồn rung làn gió mát
Ngắm xuân lòng nở đóa hồng tươi
Gieo vần thơ biếc thương bằng hữu
Cạn chén rượu ngon đỏ nụ cười
Đẹp tuổi già xanh an phước thọ
Gia đình ấm áp nghĩa tình khơi
                         Trầm Vân

    Đáp Tạ Thầy Trầm Vân

Nhận được mail Thầy chúc thật vui
Tứ thi dào dạt ngát hương đời
Vần gieo buông thả tơ đan dệt
Câu quyện giao hòa ý mọng tươi
Rung động hồn thơ tràn xúc cảm
Ngập ngừng sinh nhật ngại quên cười
Mơ màng chữ nghĩa hoa xuân nở
Sắc thắm một trời hạnh phúc khơi.
                                Quên Đi
***
SQ xin mượn vận bài thơ "Mừng Sinh Nhật Quên Đi" của bạn ĐCĐ và có vài chữ "bắt chước" cũng để có lời cầu chúc sinh nhật bạn hiền vtt  13 tháng 2 2018

Lời mừng Sinh Nhật Quên Đi
       13 tháng 2

Quên Đi sinh nhật chẳng quên đi !
"Nhị nguyệt thập tam" lại đúng kỳ
Tiếng chúc bạn hiền vui, sống khoẻ
Lời mừng "thơ thẩn" khó ai bì
Hôm nay ,hưu nghĩ lòng son sắt
Khi trước "tháo giày" dạ khắc ghi
Hủ rượu Đinh Lăng chờ giở nắp
Đợi ngày họp mặt uống say đi !
                            songquang
***
Nhân này sinh nhật , thân chúc Quên Đi : Sức Khoẻ , Vạn Sự Lành trong năm mới.
Thân mến
Mailoc

Xin được chung lời với qúy anh chị em  ̣ Happy birthday Quên Đi  !
PKT 02/12/2018 
HAPPY BIRTHDAY TO YOU 
 Chúc sư huynh Quên Đi một ngày sinh nhật nhiều niềm vui và hạnh phúc 
                                                                               Đắc Thắng

Chúc mừng Sinh Nhật anh Quên Đi: Quên buồn, quên bịnh và…quên tuổi.
                                                                              Trần Bang Thạch

Quên Đi thật vui khi nhận được những vầng thơ câu chúc nặng nghĩa tình của Thầy và Anh Chị Em trong Vườn Thơ Thẩn.
Qua lời chúc của Đại huynh Trần Bang Thạch, Quên Đi cảm hứng mấy câu:

Vẫn muốn quên đi lòng mãi nhớ
Vui còn chưa trọn cái buồn lay
Bệnh già cam chịu không đường tránh
Còn tuổi chồng thêm cũng thấy hay.

 ***
     Chúc Mừng Sinh Nhật
                           Anh Quên Đi


Xin gởi Quên Đi,chúc mừng anh
Trăm điều sinh nhật sẽ đạt thành
Gia đạo an khang và phân khởi
Thẩn Thơ sảng khoái rất đan thanh
Cùng hương xuân thắm tràn đây đó
Với cảnh Tết vui rộn thị thành
Như thể tỷ huynh chung một nhịp
Xin gởi Quên Đi,chúc mừng anh.

                                Thái Huy

***
    Chúc Mừng Sinh Nhật


Mới vừa gởi đến bạn thân ta
Một thiệp chúc mừng, một lẳng hoa
Sinh nhật tăng lần, tăng mãi phúc
Thời gian thêm tuổi, nhận thêm quà
Tính tình hào phóng, ai không mến
Bút lực dồi dào, thơ khó xa
Xướng họa Đường Thi , trau chuốt chữ
Niềm vui tuổi xế vẫn chan hòa,

                                     Phương Hà


***
Thật hạnh phúc qua những vầng thơ, câu chúc của Thầy và Anh Chị Em.
 Quên Đi
 ***