Thứ Hai, 20 tháng 3, 2017

Chạnh Lòng



Thế là Tết nhất đã trôi qua
Ta lại nhận thêm một tuổi già
Nhác thấy bề ngoài không biến đổi
Mà xem khí chất chút phôi pha
Như tuồng mệt mỏi khi lên dốc
Và tựa lo âu lúc giảm đà
Tự nhủ Vô Thường, đời vẫn thế
Sao còn thỉnh thoảng mắt hoen nhòa ?
                          Phương Hà
             ( Mồng 6 Tết Đinh Đậu 2017 )

Các Bài Thơ Hoạ

         Bệnh Già

Tha phương lữ thứ Tết mau qua,
Người Việt Nam cao tuổi chóng già.
Bảy mấy xuân rồi chân gối mỏi,
Trung niên tráng kiện tóc sương pha.
Nghỉ hưu, bệnh tật e chờ sẵn,
Chống gậy đau lưng sợ mất đà.
Sống gởi thác về như cát bụi,
Chạnh lòng...rơi lệ mắt trông nhòa !
                 Mai Xuân Thanh
          Mùng 6 Tết năm Đinh Dậu
***
        Ưu Tư


Ừ nhỉ ! Thế là Tết đã qua !
Xuân thì vẫn vậy,chỉ ta già
Sáng ra,gân cốt xem chừng mỏi
Chiều lại, tay chân thấy quá đà
Mới ngó,xác thân tuồng vững chai
mà nhìn,da tóc muối sương pha
Vô thường vẫn biết đời như thế
Sao vẫn ưu tư mắt lệ nhoà !


Xin đọc thêm...một chút ưu tư...nữa

Sao vẫn ưu tư mắt lệ nhòa !
Muốn lòng thanh thản mỗi ngày qua
Vô tư,hỉ xã không thù hận
Tha thứ,cảm thông việc chánh tà
Kiếp sống vô thường như cát bụi
Cuộc đời ngọt nhạt nước đường pha
Nhủ mình ! Xuân mãi là như thế!
Chỉ có thân ta mới phải già
                       songquang
               Mùng 7 Tết Đinh Dậu
                         2/3/2017
***
         An Vui

Tết đến để rồi tết lại qua
Dù không thêm tuổi cũng đang già
Hơi đâu lo nghĩ đầu thêm bạc
Cứ thế vô tư mặc muối pha
Tản sáng vài quyền cho khoẻ khoắn
Xế chiều ít cốc đủ la đà
Vườn Thơ năng viếng đời thêm thú
Chớ để niềm vui phải nhạt nhoà.

Chớ để niềm vui phải nhạt nhoà
Dẫu đời giờ đã tóc sương pha
Thôi đừng nuối tiếc thời xuân sắc
Xin hãy lạc quan lúc xế tà
Bệnh lão trần gian ai cũng vướng
Tử sinh kiếp số mấy người qua
Tuổi đời được mấy thì vui mấy
Sầu não già kia lại chóng già.
                         Quên Đi
***
       Chạnh lòng

Có đến vui cùng sẽ có qua
Ưu tư ý tưởng tuổi đang già
Xuân tình lặng lẽ còn vương cảm
Khát vọng âm thầm khó chuyển pha
Mỏi gối ôm hờn sương nhuộm tóc
Rùn vai giận lẫy thế buông đà
Nhân sinh ký gửi thời vô định
Số phận-căn duyên chẳng xóa nhòa!
                            Mai Thắng
                               170203
***
        Chạnh Lòng

Thế rồi mọi sự cũng vèo qua
Mới đó mà nay thuộc lớp gìa
Nhìn lại cái thân no,đói hiện
Ngó theo vận nước đục,trong pha
Làm sao thắng được mơ đo sức
Chẳng thể hơn đâu bảo lấy đà
Cuộc sống dài lâu càng trắc ẩn
Niềm đau từ đó khó bôi nhòa.
                       Thái Huy,
 ***
         Tự An 
Tết dẫu vui buồn cũng chóng qua
Hơi đâu lo lắng trẻ hay già
Có khi xuân đến vui mà khóc
Cũng lúc hạ về khổ mãi pha
Hạc trắng lưng trời tâm tự tại
Ong vàng ngọn cỏ bóng la đà
Trần gian chẳng phải nơi hằng sống
Được mất hơn thua cứ để nhòa.
                 Cao Linh Tử 
                     5/2/2017
*** 
      Vẫn Còn Xuân

Chồng chất tuổi đời lặng lẽ qua 
Soi gương ừ nhỉ cũng hơi già 
Từ xa đất mẹ còn xuân sắc
Lần lựa xứ người nhuốm tuyết pha
Ngọn nến lụn tim còn ấm áp
Tàng cây trơ góc vẫn la đà
Rằng đây tóc trắng nhưng ta vẫn
Một tấm lòng son chẳng nhạt nhòa
                       Kim Phượng
***


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét