Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

Xuân Chờ


       Xuân Chờ….
 

Xuân về đầu ngõ có ai hay 
Má phấn môi hồng hoa thắm bay… 
Biết chăng một đóa riêng góc nhỏ 
Đợi cánh si tình bươm bướm lay?!
                            Kim Oanh
                   Xuân Melbourne 2015
 
***
          Chờ Xuân...

 

Ta mộng xuân về em có hay 
Hương nồng lan toả nhẹ nhàng bay 
Cánh bướm mộng mơ chờ nắng mới 
Hoa vẫn vô tình trong gió lay
                           Quên Đi
***
            Ta Và Em
 

Ta hóa mùa xuân, em có hay 
Gió đưa làn tóc nhẹ bay bay 
Nắng tô đôi má hồng phơn phớt 
Cho mắt ai ngời, mi khẽ lay...
                        Phương Hà
 
***
              Yêu Xuân
 
Yêu xuân tha thiết ngỡ em hay 
Lá biếc hoa thơm phấn tỏa bay 
Suối tóc đen huyền cài một đóa 
Sợi buồn trong nắng gió vờn lay...

                  Mai Xuân Thanh
          Ngày 21 tháng 10 năm 2015 
***
Xuân Về Trên Đại Dương Châu
 

Xuân về Châu Úc có ai hay? 
Nữ tú nam thanh áo lụa bay! 
Mặc Mỹ vào đông than rét mướt, 
Đại Dương Châu Lục gió xuân lay!
                             Đỗ Chiêu Đức
 
***
     Ngày Xuân Bất Chợt
 

Bên ấy xuân về lại quá hay! 
Cho tia nắng ấm toả … bay bay 
Cho em không rét ngày đông đến 
Mộng ước xanh ngời ánh mắt lay!
               Nguyễn Đắc Thắng

***
               Xuân Lòng


Người đến bên người sao chẳng hay 
Thả hồn chìm đắm thả hồn bay 
Xuân lòng rộn rã người con gái 
Lữ khách đa tình tim lắt lay
                      Kim Phượng
 
*** 

Thu chết lâu rồi ta mới hay 
Cành trơ chiếc lá cuối cùng bay 
Xạc xào chim sáo còn say ngủ 
Se lạnh trong lòng cơn gió lay.
                      Cao Linh Tử 

***
     Cánh Bướm Xuân Tình
 

Xứ Úc Xuân về anh chả hay!! 
Nên đâu có biết để hồn bay (đi chơi) 
Tặng em một đóa hồng tươi thắm 
Cánh bướm Xuân tình cứ lắt lay
                           Song Quang
***
              Hương Xuân
 

Thấp thoáng xuân về người có hay 
Hoa chờ khoe sắc, bướm chờ bay 
Hương bình minh đọng vương cành lá 
Cánh gió ru tình êm ả lay!
                        Yên Dạ Thảo
                          24/10/2015
 
***
           Chờ Xuân
 

Ơ hỡi nàng Xuân em có hay
Mây khoe sắc thắm én tung bay
Riêng ta một góc trời nho nhỏ
Lặng lẽ chờ Xuân theo gió lay

                Biện Công Danh

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

Táo "Tào Lao"



Bài Thơ Xướng

       Táo Ông Ý Kiến

Nhân vào tháng Chạp bữa hăm ba
Thượng giới Táo tâu việc chủ nhà
Tam quốc vòng vo cho có lệ
Đôi điều ấm ức phải nêu ra
Ngọc Hoàng ngài có nhiều Vương Mẫu
Hai Táo tui đây chỉ một Bà
Trong bếp từ nay xin đổi lại
Bà hai Ông một hết giành la.
                    Quên Đi

Các Bài Thơ Hoạ

    Táo Bà Hồi Đáp
               ( Hoán vận )

Các vị quan to trấn bếp nhà
Vững vàng chân vạc thế chia ba
Một chàng hai thiếp luôn so sánh
Hai gã một nàng mới khỏi la
Ỏn định muôn đời nay vẫn thế
Đổi thay phút chốc chỉ phiền ra
Chỉ huy nội trợ ai hơn nữ
Quán xuyến ngoài trong chỉ có bà !

                   Phương Hà
***
      Táo Ông Táo Bà

Hăm ba tháng chạp chẳng bao xa,
Tiễn Táo Ông đi, ở lại nhà.
Cơm nước vững vàng giao Bếp Phó,
Thức ăn chu đáo dọn bàn ra.
Xưa nay quán xuyến con em khỏe,
Hiện đại tóm thâu chỉ mấy bà.
Thay đổi đảm đang thêm nội trợ,
Quản gia phục vụ đủ ai la...
               MAI XUÂN THANH
          Ngày 19 tháng 01 năm 2016
***
        Vịnh Táo Thần

Tội nghiệp bao đời chỉ có ba
Không con không cháu cũng không nhà
Thun đầu đội đít nồi đun nấu
Rút cổ khum lưng đất nắn ra
Ngộ nghĩnh hai chày chung một cối
Còn hơn sáu viện cả trăm bà
Hàng năm cúng tiễn mà không rước
Tự động quay về chứ chẳng la!
                  Cao Linh Tử
                     21/1/2016
***
  Táo Vườn Thơ Thẩn                

Tháng Chạp hai mươi lại cộng ba,
Về Trời Táo giả biệt vườn nhà.
Mỗi năm mỗi độ làm thơ tấu,
Từng tháng từng ngày viết sớ ra.
Thơ Thẩn vườn thơ nhiều khứa lão,
Họa vần xướng họa lắm cô bà
Ba trăm sáu chục ngày moi óc,
Niêm luật trắc bằng chẳng dám la !
                          Đỗ Chiêu Đức
***
         Loạn Nhà Táo

Nương nương chồng lấy ít khi ba…
Còn Táo tam tiên trụ một nhà
Chuyện ấy phần nam thời dễ tính
Trò này phái nữ khó suy ra
Quên Đi cắc cớ trêu cô bác
Thái Mỗ ngông nghênh chọc quí bà
Thơ Thần Vườn thơ mong khởi sắc
Ngọc Hoàng thấy thế cũng không la
                       Thái Huy,Jan-21-2016
***
  Chuyện Táo "Tào Lao"

Hai khứa một nường ...quả đúng ba !
Thế mà vui sống ở chung nhà
Khéo khen gia đạo cùng yên ấm
Chả trách nhân gian dám nói ra (nhiều chuyện)
Do bởi...chồng ngoan do mấy lão
Tại vì....vợ giỏi tại tài bà
Hăm ba tháng chạp về tâu rỗi
Chuyện Táo "tào lao" ..Thượng Đế la
                                 Song Quang
***

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

Táo Già Tự sự


Hăm ba tiễn Táo tới đây
Vậy mà tui phải lây quây bếp lò
Vừa làm trong bụng vừa lo
Chuyến này Mụ Táo có cho theo chầu
Càng suy nghĩ lại phát rầu
Bởi là lão Táo có đâu được chiều
Tủi thân sao thật hẩm hiu
Nhìn ông Táo trẻ được yêu dài dài
Còn mình bữa một bữa hai
Quần thì chẳng có* đứng hoài một bên
Thiên đình nếu tớ được lên
Đầu đuôi tố hết giữa đền Linh Tiêu.
                                Quên Đi

* Theo Cổ Tích, Táo chỉ mặc áo không mặc quần

 ***

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

Chuyện Đời



Bài Thơ Xướng

           Chuyện Đời

Mọi chuyện trên đời vẫn cứ trôi
Nên hư thành bại tự mình thôi
Tài hèn sức mọn đành lép vế
Bản lãnh hơn người ắt lên ngôi
Lắm lúc tiểu nhân cười đắc ý
Ghe phen quân tử chịu làm tôi
Đôi câu gượng gạo tìm an ủi
Than thở mà chi chuyện đã rồi
                                Quên Đi

Các Bài Thơ Hoạ

  CHUYỆN ĐỜI 

Đời ư thây mặc cứ cho trôi !
Với tớ nay thời cạn rượu thôi
Sáng dạy dăm ly cho tỉnh trí
Chiều qua ít xị để êm ngôi…
Không làm rắc rối phiền bà xã
Chẳng nói linh tinh mệt cái tôi
Con cháu cần chi chờ dịp khác
Tỉnh say thơ họa đủ vui rồi. 
                 Thái Huy,10-07-15
***
Phút Tỉnh Táo Của Bợm Nhậu

Bao năm say xỉn, sống buông trôi
Bế tắc còn nguyên, vẫn thế thôi
Bia uống đầu hôm, cả bữa...ngáy
Rượu vào cuối buổi, suốt đêm...ngồi ! (*)
Trong nhà gạo thiếu : giao bà vợ
Ngoài cổng rào hư : chẳng chuyện tôi !
Có mặt như không, ai kể đến
Cuộc đời xuống dốc tự lâu rồi.
                                Phương Hà

 (*) Chưa say mà đã quáng gà
Nhìn từ NGÔI lại thành ra từ NGỒI
Lỡ rồi, xin giữ nguyên thôi
Người xướng thông cảm cho tôi được nhờ !

***
CHUYỆN ĐỜI

Cuộc đời thì cứ vậy mà trôi
Trôi mãi trôi hoài chẳng thể thôi
Thân thế bọt bèo đành lép vế
Vận may xộc xệch rớt xa ngôi
Bao phen xấp ngửa cùng chen chạy
Mấy bận ù lì phải vất tôi
Tự chỗ thâm sâu nơi tối ám
Ông trời sắp sẵn hết kia rồi!
                      Nguyễn Đắc Thắng

***
     Đà CHÁN  RỒI

Cuộc sống thân già cứ bỏ trôi
Bon chen chi nữa....thế mà thôi !
Bạc tiền chẳng có :ai thèm hỏi
Chức tước không còn :kẻ soán ngôi
Mặc kệ chuyện đời ghen ghét bỏ
Cho dù nhân thế nhắc tên tôi
Vườn thơ xướng họa làm bầu bạn
Nữa cuộc đao binh đã chán rồi !
                       SONG  QUANG
***
        CHUYỆN ĐỜI

Nhẹ nhàng ngày tháng vẫn nhanh trôi,
Lo lắng ưu tư cũng thế thôi !
Phận sãi cùng đinh đành quét lá,
Con vua cháu chúa lại lên ngôi.
Vạn ban hạ phẩm duy còn sách,
Bách nhẫn thành kim chỉ có tôi.
Thơ thẩn tiêu dao ngày lại tháng,
Cháu con xúm xít đủ vui rồi !
                    Đỗ Chiêu Đức
***
BÀI HỌA  1

    HẾT THỜI HOA NIÊN

Sáu mươi chín tuổi, phải buông trôi,
Sống vội bon chen, cũng thế thôi !
Lực bất tòng tâm, đành bỏ cuộc,
Thế cô đức mỏng dám mơ ngôi
Bình sinh thất chí mong gì nữa,
Đắc địa thiên thời phận chúa, tôi.
Ước nguyện chi xa già bóng xế,
An nhiên tự tại, hết xuân rồi...
              Mai Xuân Thanh
    Ngày 09 tháng 10 năm 2015

BÀI HỌA 2 :

Cái Già Xồng Xộc Tới Không Ngờ
Thời gian lặng lẽ vẫn êm trôi,
Thoáng chốc cao niên, dưỡng lão thôi.
Hiện tại, tương lai buồn quá khứ,
Ngày mai xế bóng kể chi ngôi...
Tiểu nhân đắc địa nên vai vế,
Quân tử hảo cầu phận chúa tôi.
Đội đá vá trời thương sức trẻ,
Vén mây trăng tỏ Cuội xưa rồi...
               Mai Xuân Thanh
***

Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

Lưu Linh



Lưu Linh (刘 伶) tên chữ là Bá Luân (伯 伦), sống vào những năm cuối nhà Ngụy (Tào Tháo) đầu nhà Tấn (Tư Mã Ý) bên Tàu (Có bản ghi năm sinh và mất của ông là 210-270), là thành viên của nhóm Trúc Lâm thất hiền (nhóm 7 người tài), rất nổi tiếng về văn chương, gồm: Nguyễn Tịch, Kê Khang, Lưu Linh, Sơn Đào, Vương Nhung, Hưởng Tú, Nguyễn Hàm…Thời đó, các thế lực phong kiến tranh giành quyền lợi, xâu xé, tàn sát lẫn nhau. Xã hội đầy rẫy bọn mua quan, bán tước hợm hĩnh. Mọi người đều chán ghét xã hội, nhất là giới trí thức, học giả. Họ trốn tránh chốn quan trường, tìm vui trong văn chương, và rượu.

Trong nhóm Trúc Lâm Thất hiền, nói về văn chương thì Kê Khang, Nguyễn Tịch nổi tiếng hơn, nhưng về rượu thì Lưu Linh, Nguyễn Tịch quả là cực kỳ…vĩ đại. Tương truyền, Nguyễn Tịch uống rượu hàng đấu, hàng vò. Còn Lưu Linh, tuy học rộng, tài cao nhưng không hề màng một chút gì về chuyện đời, về danh lợi. Ông thường ngồi trên một chiếc xe hươu kéo, chở theo những vò rượu lớn và uống rượu triền miên, rồi sai người vác cuốc theo sau bảo nếu ông chết ở đâu thì chôn ở đấy.

Vợ Lưu Linh thấy chồng uống nhiều rượu quá, thì can ngăn. Lưu Linh xin vợ được uống một lần cho say khướt, rồi chừa. Sau đó Lưu Linh khấn:

天 生 刘 伶      Thiên sinh Lưu Linh 
以 酒 为 名      Dĩ tửu vi danh 
一 饮 一 斛      Nhất ẩm nhất hộc (*) 
五 斗 解 酲      Ngũ đấu (**) giải trình 
妇 人 之 言      Phụ nhân chi ngôn 
慎 不 可 听      Thận bất khả thính... 
         刘 伶                   Lưu Linh

Khấn xong, uống say mềm, Lưu Linh lăn ra ngủ. Tuy say suốt ngày, nhưng đối xử với mọi người, Lưu Linh là người thâm hậu, lễ nghĩa, không bao giờ làm phật lòng ai. Ông cũng không bị bả vinh hoa, nạn thi cử để tiến thân khổ sở. Ông suốt đời chỉ lấy bạn và rượu làm niềm vui. Để ca ngợi rượu, Lưu Linh đã viết Tửu Đức Tụng (ca ngợi đức rượu) coi như một tuyên ngôn, đến đời sau đám tửu đồ coi đấy là một áng danh văn về rượu.
 (Theo vanxuanthidan.forumvi.com)

Dịch Nghĩa Nôm

Trời sanh ra Lưu Linh này
Do  rượu mà được nổi tiếng
Một lần uống là một hộc
Uống đến năm đấu thì say mèm (***)
Vợ nhà có lời khuyên
Coi trọng nhưng chẳng nghe theo.

Theo đo lường cổ của Tàu:
(*) 1 hộc = 1/10 lít
(**) 1đấu = 10 lít
(***) Tôi nghĩ 5 thăng (5 lít) có lý hơn. Bụng dạ nào chứa tới 50 lít rượu.

Dịch Thơ:

Lưu Linh trời sanh
Nhờ rượu vang danh
Một hóp nửa xị
Năm lít ngủ yên
Vợ sợ nên khuyên
Ừ nhưng khó quá.
               Quên Đi

***
Lưu Linh Trời sanh,
Uống rượu nổi danh.
Mỗi lần một hộc ,
Năm đấu mới đã.
Vợ khóc can ngăn,
Không nghe sao đành !
         Phạm Khắc Trí

Thật tình, đến câu cuối , "thận bất khả thính" , với vốn liếng chữ nghĩa hán-việt ăn đong, có giới hạn , tôi đã lúng túng không biết chuyển dịch thế nào cho đúng ý nguyên tác. Tìm hiểu nghĩa từng chữ một : "thận" là cẩn thận ,nên suy nghĩ trước sau , "bất khả" là không thể , "thính" là nghe , như vậy ghép lại toàn câu ,trong ý nghĩa của toàn bài , dịch xuôi theo nghĩa đen là : "cẩn thận không thể nghe". Cẩn thận không thể nghe là nghĩa làm sao? Là nên cẩn thận suy nghĩ trước sau về chuyện không thể nghe ? Như vậy ,có thể kết luận(1) là không nên nghe mà cũng có thể kết luận(2) là nên nghe. Còn nghe hay không nghe mà có làm theo hay không thì chưa nói tới .  Ôi chao,lối nói nước đôi bỏ lửng này ý thực là gì?
***
 

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

Sáng Chủ Nhật



Bài Thơ Xướng

      Sáng Chủ Nhật

Sáng nay à chủ nhật
Thu rớt lại màu thương
Chim hót ngoài cành mận
Người đi lễ giáo đường
Hoa ngâu vàng ánh nắng
Nguyệt quế nhẹ làn hương
Độc ẩm trầm tư nhớ
Chung trà khói vấn vương.
                   Cao Linh Tử

Bài thơ Hoạ


Giấc Ngủ Sáng Chủ Nhật

Đạp xe sáng chủ nhật
Phố vắng thấy mà thương
Bao người say giấc điệp
Lười biếng chẳng ra đường
Một tuần làm vất vả
Cuộc đời chưa lên hương
Thì thôi, nhờ cõi mộng
Quên hết mọi sầu vương.
              Phương Hà
***
Hoạ Liên Hoàn Đảo Vận

          Tiễn Em
       
Chung trà khói vấn vương
Thoang thoảng nhẹ mùi hương
Tiễn bạn về ban sớm
Đưa em đến cuối đường
Vắng rồi sao thấy nhớ
Còn lại nỗi thân thương
Chợt giật mình nghe lạnh
Cô đơn giữa màn sương
                     Quên Đi

Biết Bao Ngày Chủ Nhật


Cô đơn giữa màn sương,
Khôn ngăn nỗi cảm thương.
Nhòa bóng người cuối nẻo,
Vẳng tiếng chuông giáo đường.
Tiếng cầu kinh nho nhỏ,
Bóng khuất dáng thoảng hương.
Biết bao ngày Chúa Nhật,
Biết bao nỗi vấn vương !!!
                  Đỗ Chiêu Đức
***