Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016

Noi Gương


Tú Xương ngày trước đói chèo queo
Cám cảnh làm thơ hưởng thú nghèo
Bà Xã thương tình lo hết thảy
Quên Đi thấy thế mới ăn theo..
                             Quên Đi
***

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

Những Điều Đơn Giản

 
Tôi vốn không thích các nhà Triết Học , các nhà Luận Thuyết , các nhà phê bình . Tôi lại càng không ưa giọng đao to búa lớn mà rỗng tuếch ! Nhất là ở các đề tài xã hội , thời sự . Tôi không ưa những kẻ làm thầy đời mà nói những điều cao siêu , viễn vông ... không thực tế , không áp dụng được liền , mà nhất là không có tính đại chúng , được nhiều người thông cảm , đồng điệu .
Trần đức Thảo và Trương Tửu viết về Nguyễn Du và truyện Kiều dỏ ẹt . Trương Tửu nói về Hồ xuân Hương thật ngớ ngẩn . Gần đây có nhiều vị có học vị cao , chức sắc lớn , viết những luận thuyết tràng giang đại hải khiến nhiều người cười khẩy, không hiểu ông ta muốn nói gì !
Tôi rất thích những người viết đơn giản, dễ hiểu, dễ áp dụng như các ông Đỗ trung Quân, Đào Hiếu . Bài của các ông dễ đi vào lòng người , dễ làm theo ... Các ông lý luận rất " bình dân " , viết cho " công dân bình thường " , ý kiến rất rõ ràng , dễ hiểu nhưng người ta không phản bác được ( Dĩ nhiên không kể những người ngoan cố , cãi chày cãi cối , cả vú lấp miệng em của các quan lớn , hoặc những người cãi cho có cãi , không thèm đọc kỹ bài của đối phương , thậm chí không hề đọc qua (!) mà cứ chửi bới (!) giống như người điếc đối thoại !!!
Tôi muốn nói đến bài Ngu Trung của Đỗ trung Quân và bài Ăn Cây Nào Rào Cây Nấy của Đào Hiếu.  
Bình thường thôi ! Những đề tài bình thường thôi !
Những điều mà từ xưa đã nhiều người viết , nhiều người truyền tụng , nhưng khổ thay , những người u mê vẫn không chịu hiểu !

Vua là hôn quân , tàn ác , coi rẻ mạng người như Lê Uy Mục , Lê Tương Dực mà ta vẫn trung sao ? Vua đấu tố rồi giết bà nội ! Vua buộc anh em vào đầu súng rồi bắn cho tan xác mà ta vẫn trung sao ? Vua Lê Chiêu Thống chạy sang Tầu cầu cứu nhà Thanh mà ta vẫn trung sao ? Ta nỡ lòng nhìn quân chó má sang giày xéo đất nước sao ?  Khi vua là bù nhìn , Thái Hậu " buông rèm thính chính " , triều đình không còn một chút kỷ cương , ta nỡ lòng nào mà phát ngôn : " Còn Thái Hậu còn mình " sao ?
Xưa người ta đã gọi là Ngu Trung , ngày nay có lẽ nên dùng chữ khôi hài một chút là " Ngu Lâu " . Ôi biết bao giờ người ta mới tỉnh ?

Ông Đào Hiếu phê bình chuyện triều chính thì bị quan đồng Liêu chê bai rằng không chịu " ăn cây nào rào cây nấy " . Đào Hiếu trả lời rằng tôi ăn cơm gạo , đồng lương của nhân dân . Nhân dân đóng thuế , tiền thuế đó nộp vào công quỹ rồi phát lương cho vua quan . Chứ không lẽ vua quan in tiền ra mỗi ngày để tiêu tự do không kiểm soát ? Không lẽ tiền đó tự trên trời rơi xuống cho vua quan , rồi vua quan " ban phát bổng lộc " cho dân đen ? Hay tiền đó từ nước ngoài đưa tới !!!

Người Âu Mỹ tiến bộ hơn các nước chậm phát triển rất nhiều. Trong hầu hết các cuộc biểu tình ngày nay họ đều nhắc đến đồng tiền đóng thuế của họ.  Chúng tôi đóng thuế để các ông bỏ túi hả ? Chúng tôi đóng thuế để các ông ăn tiêu xa hoa , lãng phí hả ? Chúng tôi đóng thuế để các ông đầu tư không hiệu quả hả ?

Người ta thì thế , còn mình thì lãnh lương do vua quan ban phát ( họ hiểu thế vì họ thấy cấp trên xét danh hiệu thi đua để khen thưởng ... bình bầu ... nâng lương ... ). Cũng may là họ không ngu xuẩn , thiển cận tới độ là lãnh lương từ ... người phát ngân viên , rồi đem chà rào hay chì gai tới rào nhà phát ngân viên lại cho chắc ăn !!!???
Thật là đáng buồn khi tôi thấy bài viết của Đỗ trung Quân , Đào Hiếu ... rất rõ ràng , khúc chiết , dễ hiểu ... nhưng nhiều người vẫn không chịu hiểu !
Ôi ! Biết bao giờ dân ta mới khá ?
 

Chân Diện Mục

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Tạp Ngâm Kỳ 3 - Nguyễn Du



    雜吟其三                   Tạp Ngâm Kỳ 3
                阮攸                    Nguyễn Du

漠漠秋光八月深   Mạc mạc thu quang bát nguyệt thâm    
茫茫天氣半晴陰   Mang mang thiên khí bán tình âm     
秋風高竹鳴天籟   Thu phong cao trúc minh thiên lại  
零雨黃花布地金   Linh vũ hoàng hoa bố địa câm (kim)    
遠岫寒侵遊子夢   Viễn tụ hàn xâm du tử mộng 
澄潭清共主人心   Trừng đàm thanh cộng chủ nhân tâm     
出門徐步看秋色   Xuất môn từ bộ khan thu sắc
半在江頭楓樹林。Bán tại giang đầu phong thụ lâm.

Dịch nghĩa :
Tháng tám cảnh thu già lặng lẽ
Khí trời mênh mang , nửa râm nửa nắng
Buji trúc cao gió thu thổi, tiếng sáo trời nổi lên
Hoa cúc sau trận mưa, rơi xuống rắc vàng trên mặt đất
Khí lạnh ở rặng núi xa thấm vào mộng người du tử
Nước đầm trong vắt như lòng chủ nhân
Ra cửa thong thả ngắm sắc thu
Thấy một nửa giải rừng phong mé đầu sông.
 
Dịch thơ :
 
Nét thu già im lìm tháng tám,
Trời nửa mờ nửa sáng mênh mang.
Gió thu trúc trổi sáo đàn
Sau mưa mặt đất trải vàng cúc hoa.
Hơi núi lạnh đêm xoa khách mộng,
Nước đầm trong lắng đọng lòng ai.
Thong dong thu ngắm cửa ngoài,
Rừng phong in nửa trải dài đầu sông .
                 Mailoc phỏng dịch
 
Các Bài Thơ Dịch:

         Trung thu

Tháng tám Trung Thu bóng nguyệt rằm,
Âm u khí hậu dưới trời râm.
Gió lay cành trúc du dương sáo,
Bông cúc sau mưa rớt rụng thầm.
Cái lạnh núi xa len giấc mộng,
Hồ thu trong vắt khách tri âm.
Cử ngoài ngắm cảnh trời Thu sắc,
Hiện nửa rừng phong sông nước thâm.
                          Mai Xuân Thanh
***
     Tạp Ngâm Kỳ 3

Tháng tám hơi thu đã phủ đầy
Mênh mông cảnh sắc nắng cùng mây
Gió tây trúc hát vang trời vắng
Mưa tạnh đất vàng cánh cúc rây
Núi lạnh vào mơ người khách lạ
Đầm trong ví dạ chủ nhân nầy
Rời nhà thả bước nhìn thu toả
Phong ở đầu dòng chen chúc cây.
                             Quên Đi
***
             Tạp Ngâm 3

Tháng Tám mùa thu trọn vẹn là
Mênh mông tỏ sáng nửa mờ ra
Gió lùa ngọn trúc trời vang tiếng
Mưa tạnh cúc vàng đất ngợp hoa
Núi lạnh thấm hồn người lữ khách
Đầm trong tợ dạ chủ nhân ta
Hiên ngoài rảo bước màu thu ngắm
Phong chiếm đầu sông nửa dãy xa
                          Kim Phượng
***

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

Làm Thơ



Bài Thơ Xướng
              Làm Thơ
      
Thời gian thừa mứa tập tành thơ
Tứ bảo văn phòng sẵn đợi thơ
Cắn bút lim dim tìm ý lạ
Giấy buồn ngơ ngác chẳng ra thơ
Cháu con thấy ngộ bu ông nội
Bà xã cười châm ổng nhập thơ
"Tất cả xê mau đừng léo nhéo
Um sùm như thế khó làm thơ"
                          Quên Đi

Các Bài Thơ Hoạ

           MẦN THƠ

Học dăm ba chữ cũng mần thơ,
Niêm luật lem nhem vẫn cứ thơ.
Viết lách tùm lum đầy sách báo,
Gieo vần tá lả ngập trang thơ.
Bạ đâu viết đó đều không kỵ,
Bất kể chỗ nào cũng có thơ.
Cứ tưởng mình là thi sĩ cội,
Nào dè con cóc cũng mần thơ !!!

                   Đỗ Chiêu Đức
***
1         HỌC THƠ

Trai trẻ ham vui chẳng đọc thơ,
Tôn thờ tiền chiến các nhà thơ.
Tản Đà, Nguyễn Bính hồn phiêu lãng,
Thế Lữ, Phan Khôi nổi tiếng thơ.
Đôi lúc ngâm nga câu lục bát,
Đường thi, tứ tuyệt, ... mới làm thơ.
Năm nay sáu chín... già thong thả,
Tập tểnh, chậm chân ...  ráng học thơ !
                     
2         THẢ HỒN THƠ

Văn ôn võ luyện tập làm thơ,
Ngẫu hứng ươm tơ mới dệt thơ.
Quần quật quanh năm không đọc sách,
Cần cù suốt tháng chẳng xem thơ.
Con thuyền đứng giữa dòng sông lạnh,
Đò dọc nằm im...tác phẩm thơ...
Tri dị hành nan nên gắng sức,
Thả hồn phiêu lãng ráng hồng thơ...

3           YÊU THƠ

Thi nhân thiên phú ngập hồn thơ,
Thưởng thức mơ màng vạn ý thơ.
Cuộc sống bon chen chưa đọc sách,
Cảnh đời vật lộn khó xem thơ...
Kinh qua thử thách nay già lão,
Trở lại bó tay gởi gắm thơ...
Cắn bút đôi câu... sao cụt hứng !
Buồn tình,  xướng họa ...  mới yêu thơ...

                       Mai Xuân Thanh
             
***
       LÃO LÀM THƠ

Suốt ngày bầu bạn với câu thơ
Tâm trạng vơi đầy trút gởi thơ
Hạnh phúc - niềm vui tràn mặt giấy
Buồn đau - nỗi khổ ngập bài thơ
Tri âm khi trẻ là người đẹp
Tri kỷ lúc già ấy tứ thơ
Ví thử Phú-Ông đòi hoán đổi
Thằng-Bờm-Ta quyết giữ vần thơ !

                      Phương Hà
***
TÔI  VIẾT TÌNH THƠ

Khi xưa, nhớ thuở viết tình thơ
Tập tểnh cho nên chẳng vận thơ
Len lén trao em,lời ấp úng
Ngập ngừng mượn sách ghép bài thơ
Chờ hoài chẳng thấy nàng hồi đáp
Đợi mãi không nhìn "ẻn" trả thơ
Ngày nọ được tin người gởi nhắn :
"Thơ gì  "sến quá" chớ mần thơ " !

   CHỈ TẠI ...THƠ

Rồi tôi từ ấy...chả mần thơ
Lên núi kiếm Thầy dạy học thơ
Nhờ gió gieo vần câu lục bát
Cậy mây mượn ý viết Đường thơ
Bao năm xuống núi về thôn củ
Mấy tháng trèo non trốn tuổi thơ
Tìm lại người xưa...thì nay đã...
Lấy chồng em bỏ  cuộc chơi thơ

                   SONG  QUANG
***
            TẬP MẦN THƠ

Nhất cấp thì tôi biết luật thơ
Leo lên nhị cấp lơ mơ thơ
Làm quen muốn tỏ vài duyên dáng
Tập tán khoe bày mấy vận thơ
Tìm lục sắp hoài không vẹn ý
Xoá bôi xếp mãi chẳng thành thơ
Cóc kia hoảng vía xin tha mạng
Thấy tủi thân mình tạm gác thơ!
            Nguyễn Đắc Thắng
                    20151016
***
   A HA ! TỨ ĐÂY RỒI
Khi nào buồn quá tớ mần thơ
Đến lúc say mèm lạc vận thơ
Thoái lỗ thơ tuôn ra vần trắc
Chạy làng tứ nghẹn lại bài thơ
Mài nghiên thấp thỏm người vẩy bút
Gác viết chờ mong kẻ họa thơ
Vớ được email ồ thích quá
Thôi thì viết bậy cũng là thơ

                        C.D.M.
***
          THƠ VÀ TÔI

Thấm đậm lâu rồi những tiếng thơ
Hòa trong huyết quản thuở còn thơ
Lời ru êm ái ca dao mẹ
Giọng đọc ngọt ngào truyện tích thơ
Mấy bận tang thương vần cuộc thế
Bao nhiêu chứng tích dậy hồn thơ
"Chim quyên xuống đất ăn trùng" hót
Để lại còn chi chỉ có thơ.

                      Cao Linh Tử
                        17.10.2015
***
Tập Làm Thơ

Hồn lỡ sa vào văn với thơ
Mười thương chín nhớ nhớ nàng thơ
Trắc bằng luật đối luôn in trí
Lục bát gieo vần giữ lấy thơ
Đường luật Cổ thi xin hội ý
Tự do Thơ mới tạm làm thơ
Mai này kha khá về thi phú
Cảm tạ chân tình bạn hữu thơ
                       Kim Phượng
***

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2016

Giấc Mộng Cuối Mùa


          Đó không phải là cuối mùa Nho học hay cuối mùa của phong kiến mà là cuối mùa của Thăng Long . Bốn phương giặc giả nổi lên như ong . Hết Nguyễn Cừ , Nguyễn Tuyển rồi đến Nguyễn hữu Cầu . Trong khi dân chúng đói khổ , xiêu tán , thì Triều Đình lạm phát chức tước , Quận Công , Quận chúa đầy đường .
     Lê Hữu Trác đã ẩn cư ở Hương Sơn từ lâu . Năm 1773 Nguyễn Huệ san bằng thành Trấn Biên . Năm 1774 Trịnh Sâm xua quân Nam tiến diệt Nguyễn .
     Chính lúc quốc khố trống rỗng , dân chúng quá mệt mỏi vì chiến tranh , thì vua chúa đắc thắng , vênh vang , Trịnh Sâm ngấp nghé ngôi vua !!! Chính lúc kẻ sĩ chân chính rất lo rầu cho thời cuộc , thật là ngổn ngang trăm mối thì Lê Hữu Trác được lệnh tiến triều . Số là trước đó Quận Huy Hoàng Đình Bảo , một người cũng giỏi về y thuật , hồi trấn thủ Nghệ An , thường mời Lê Hữu Trác tới công đường đàm đạo về y thuật rất là tương đắc . Nay Quận Huy ở trong triều quyền cao tột đỉnh , thường gọi là quan chánh đường , tiến cử Lê Hữu Trác lên chúa Trịnh Sâm để chữa bênh cho Trịnh Cán ( Thế Tử )
     Ý của Quận Huy là muốn tiến cử Lãn Ông làm chức Thái y trưởng , hoặc làm quan lớn hơn nữa ... !
     Khi Lãn Ông lên đường , các đệ tử đưa tiễn rất vui mừng hớn hở mừng cho thầy ...  Nhưng Lãn Ông rất trầm tư , suy nghĩ mông lung nhiều điều ...
     Trong Thượng Kinh Ký Sự , Lãn Ông viết là ra đi miễn cưỡng , thực tâm chỉ muốn an nhàn , ẩn dật , Nhưng tôi nghĩ không hẳn như thế . Nếu chán ghét Thăng Long , nếu dứt khoát không muốn ra đi thì Lãn ông có toàn quyền từ chối ... lấy cớ là già lão bệnh tật , lúc đó ông hơn 60 tuổi . Xưa nay không ai bắt tội một nhân sĩ từ chối chức quan vì già nua !
     Không hiểu điều suy nghĩ của tôi có súc phạm tới Lê Hữu Trác không ( người mà tôi rất thần tương  ) , nhưng tôi nghĩ Lãn Ông muốn nhân chuyến đi này đem tài kinh bang tế thế ra giúp nước , đem y thuật ra giúp đời .Lãn ông có ông và cha làm quan lớn , đặc biệt bác là Lê Hữu Kiều làm tới Thượng Thư , Tể Tướng , môn sinh đầy triều ... Các danh sĩ Thăng Long đều công nhận Lê Hữu Trác là một tài năng lớn , tiếc cho ông mai một nơi chốn núi rừng !
     Tuổi trẻ ông đã từng nuôi chí lớn , muốn làm cho rõ mặt anh hùng , không hổ thẹn với cha ông  :
 
               Mười năm mài một lưỡi gươm
    Hào quang sáng loáng phi thường ai đương
               Trước cờ ai dám tranh cường
Nghiêm uy chuyển động tuyết sương ngàn trùng  
              Tìm đường về Hán chửa xong
          Sang Tần thì sự đã không nên rồi
                   Biển hồ trôi dạt đôi nơi
   Xui người tráng chí ra người cuồng ngông
 
     Rõ ràng là người đã từng nuôi chí lớn , nay ở ẩn , đã già , nhưng chắc là hùng tâm vẫn chưa nguội hẳn .
     Đêm ở trạm xá Thăng Long , ngày mai vào Triều , suốt đêm không ngủ , người đã xúc cảnh làm thơ


                                          Mưa dồn gió giật bất thình lình
                                          Quán khách càng thêm bối rối tình
                                          Ngoài dãy lau xa mây kín mít
                                          Trước chùa sóng gợn nước long lanh
                                          Tổ nọ chim về vừa chập tối
                                          Chùa nào chuông đã báo tàn canh
                                          Nào phải uống trà mà tỉnh ngủ
                                          Đêm nay vẫn biết mộng không thành

     Tôi thấy rõ ràng Lê Hữu Trác có MỘNG giúp nước giúp dân  ! Muốn về quê làm ruộng thì quá dễ rồi , nào cần chi phải nuôi MỘNG  !
     Câu nói sáng hôm sau với các đệ tử khi kiệu tới đón cho ta thấy một sụ phân vân ... cực kỳ phân vân chứ không phải một mặc định :
                                            " Hay là ta cáo bệnh không đi !  "
Tôi thấy sau khi vào triều rồi Lê Hữu Trác mới thực sự chán ngấy cái triều đình này . Trịnh Sâm và các quan lớn cực kỳ kiêu căng , phách lối , xa hoa , dâm đãng . Còn tên nhóc con sẽ nối ngôi chúa thì èo uột , bệnh hoạn , khó lòng chữa khỏi . Và hẳn Lãn Ông còn thấy ở hắn sự thiếu trí nữa . Khi Lãn ông xụp lạy thế tử thì ngài nhóc vỗ tay phán rằng :
                          A ! Ông già này ly đẹp quá !
     Ôi ! Cụ Lãn Ông đã thấy sự bất khả ở đây rồi !
     Mỗi lần đọc về Lãn Ông tôi lại bồi hồi xúc động , xin có mấy lời thơ cảm thán về người :
 
TÂM SỰ LÊ HỮU TRÁC
 
          " Tìm đường về Hán chưa xong
        Sang Tần thì sự đã không nên rồi  

                Biển hồ trôi dạt đôi nơi
Xui người tráng chí ra người cuồng ngông "

                                     L.H. Trác

                                Thương Lê Hữu Trác trung trinh
                           Nước non nặng một mối tình ngàn năm
                                  Triều Lê gặp bước gian truân
                             Nhìn xem họ Trịnh xoay vần ra sao
                                     Kìa như họ Mạc còn đâu
                          Biên thùy họ Nguyễn núp sau núi Hoành
                                Bốn phương giặc cỏ tung hoành
                          Thăng Long ấy thực kinh thành xa hoa
                                  Vẳng nghe tiếng gọi thiết tha
                          Chim kêu bãi vắng chuông tà ngẩn ngơ
                                  Lãn ông thức trắng ngồi trơ
                           Công danh ! Y học ! Hay là dân đen !
                                  Ngoài kia kiệu đợi người lên
                               Nôn nao đệ tử tiến lên giục thầy
                                  Lại thêm Huy Quận tâu bày
                                Ắt là ơn chúa phen này lo chi
                                   Hay là cáo bệnh không đi
 
                                                             C.D.M.       

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

Niềm Tâm Sự



Bài Thơ Xướng

        Niềm Tâm Sự
Thoáng chốc niên lai thất thập rồi,
Còn đâu xách cặp thuở ô môi.
Ngày qua ấp ủ bao thương nhớ,
Tháng lại lo toan những nổi trôi.
Hải ngoại nương thân người lỡ bước,
Quê nhà vắng bóng chén ly bôi.
Chi bằng chôn kín niềm tâm sự,
Chia xẻ nụ cười cho tới thôi.

Tự Hoạ :

1) Xẻ Ngọt Chia Bùi

Bốn mốt năm qua tóc bạc rồi,
Thuở còn Trung Học dấu hôn môi.
Thời gian đằng đẵng ly hương nhớ,
Năm tháng lạnh lùng đất khách trôi.
Tay trắng vượt biên xa Tổ quốc,
Da vàng hội nhập cạn ly bôi.
Anh em chấp nhận chung hoàn cảnh,
Xẻ ngọt chia bùi giúp đỡ thôi.

2) Niềm Riêng Gói Ghém

Sương pha mái tóc trắng phau rồi,
Bốn mốt năm dài tê tái môi.
Đất mẹ thân yêu đành bỏ lại,
Quê cha ấp ủ cũng buông trôi.
Ly hương nhớ bạn buồn tha thiết,
Cõi tạm dung thân chớ đãi bôi.
Tâm sự đau thương xa cách mấy,
Niềm riêng gói ghém chút quà thôi !
                  Mai Xuân Thanh
          Ngày 26 tháng 04 năm 2016

Các Bài Thơ Hoạ Khác:

          Xa rồi

Mùa xuân lại cũng sắp qua rồi
Tuổi mộng theo dòng năm tháng trôi
Xa lắm thơ ngây tà áo dại
Tìm về nét thẹn đọng bờ môi
Tình yêu năm cũ còn vương đậm
Hình bóng người xưa khó nhạt bôi
Cánh phượng một thời gieo luyến nhớ
Qua rồi dĩ vãng cũng đành thôi
                         Quên Đi
***  
    Cũng Đành Thôi

Ba phần tư tuổi đã bay rồi !
Héo hắt nụ cười nhăn khoé môi
Ngó trước thời gian còn được mấy ?
Nhìn lui dĩ vảng đã buồn trôi
Xa quê,hai mấy năm đằng đẳng
Đất Mẹ lòng người cứ bải bôi
Thôi cứ...cố quên cho trọn kiếp
Mong xong phận bạc cũng đành thôi !
                          Song Quang
***
Vỡ Mộng Đường Tình

Đường tình đã vỡ hết mơ rồi !
Nghĩ lại càng thêm..mặn đắng môi
Năm tháng còn hằn trong ký ức
Thời gian có xóa nổi buồn trôi
Chia ly là đã tàn hoa mộng
Tạm biệt nào mong chuyện hợp bôi
Anh hởi ! sao quên câu hẹn ước ?
Em đành chôn kín nổi niềm thôi
                         Lý Lệ MAI
***