Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Cảm Xúc Tương Tiến Tửu Lý Hạ


       將進酒 
              李贺; 780–816
琉璃鐘,
琥珀濃, 
小槽酒滴真珠紅。
 烹龍炮鳳玉脂泣, 
羅幃繡幕圍香風。
 吹龍笛,擊鼉鼓,
 皓齒歌,細腰舞。
 況是青春日將暮,
 桃花亂落如紅雨。
 勸君終日酩酊醉, 
酒不到劉伶墳上土。

Tương Tiến Tửu - Lý Hạ (780 - 816)
Lưu ly chung
Hổ phách nùng
Tiểu tao tửu tích trân châu hồng
Phanh long, bào phượng, ngọc chi khấp
La vi, tú mạc, vi xuân phong
Xuy long địch, kích đà cổ
Hạo xỉ ca, tế yêu vũ
Huống thị thanh xuân nhật tương mộ
Đào hoa loạn lạc như hồng vũ
Khuyến quân chung nhật mính đính túy
Tửu bất đáo Lưu Linh phần thượng thổ 


***
Chú Thích:
(1)Kích đà cổ = Vỗ trống đà. Theo Tự Điển Hán Việt-Thiều Chửu, con đà, giống như con cá sấu, 4 chân, da được dùng để làm mặt trống.
(2) Lưu Linh, người đất Bái, cuối đời Tam Quốc(223- 263), trong nhóm Trúc Lâm Thất Hiền, cùng với Kê Khang (Truyện Kiều có câu "Kê Khang này khúc Quảng Lăng/ Một rằng Lưu Thủy hai rằng hành vân/ Quá quan này khúc Chiêu Quân/ Nửa phần luyến chúa nửa phần tư gia"). Tánh tình phóng túng ,từ quan , tối ngày chỉ có thơ rượu, sách kể, vợ cản không được. Có làm mấy câu thơ: "Thiên sanh Lưu Linh / Dĩ tửu vi danh / Nhất ẩm nhất hộc / Ngũ đẩu giải tỉnh / Phụ nhân chi ngôn / Thận bất khả thính ".(Trời sinh Lưu Linh / Uống rượu nên danh / Mỗi lần một hộc / Năm đấu mới tỉnh / Vợ có nói gì / Chớ nên không nghe) 


Khúc Ca Tương Tiến Tửu Của Lý Hạ
 
Chén lưu ly
Rượu nồng màu hổ phách đậm
Giọt đọng trân châu hồng mời gọi
Xẻ rồng, nướng phượng, mỡ sủi bọt ngọc trắng sụt sùi
Màn lụa, rèm thêu, gió xuân lồng lộng
Sáo rồng đã thổi, trống đà đã nổi
Miệng hoa ai ca, lưng ong ai múa
Nhã nhạc lên rồi, hãy vui chơi đi
Huống chi xuân xanh ngày đã chiều tà
Ngoài trời đang cơn mưa hồng
Ngàn cánh đào rụng rơi lả tả
Rượu nào đến tưới trên phần mộ Lưu Linh
Thôi thì, trần gian tri kỷ, ngày tháng mịt mùng
Một cuộc say vùi, càn khôn túy lúy, nên chăng
                                        Phạm Khắc Trí
                                            08/05/2015 
 ***
Cảm Xúc Từ Tương Tiến Tửu của Lý Hạ

Tiến Tửu

Chén sành rượu đế trong 
Mừng bạn nâng ly tỏ tấm lòng 
Đây món miệt vườn đem chiêu đãi 
Nổi lửa đốt rơm nướng cá đồng
Bàn tre bên chái nhỏ 
Quây quần thân hữu tiếng cười to 
Đũa gõ miệng ly theo từng nhịp 
Lời thơ ngâm vội át câu hò 
Dòng đời đi quá nữa 
Bạn già chớ hỏi hết xuân chưa 
Thi rượu còn đây còn trẻ mãi 
Tiến tửu bao chung chẳng thấy vừa 
Ngoài sân nắng xế tà 
Ngày vui sớm vội qua 
Luyến tiếc từng giây phú
Nhưng rồi cũng đành xa. 
                            Quên Đi 

 ***
Đinh Lăng,Tiến Tửu 
Cảm tình bạn hữu mong,
Anh chị em, nhà giáo hết lòng.
Tương ngộ Vĩnh Long nay mừng khách,
Ẩm thực, rượu ngon đãi cá đồng.
Thô sơ kê bàn nhỏ,
Cùng nhau vui vẻ nói cười to.
Gắp đũa, cụng ly, tay gõ nhịp,
Song Quang, sinh nhật ngẫu nhiên, hò...
Mình nay đâu trẻ nữa,
Bạn bè phấn chấn khỏe lên chưa!
Có rượu Đinh Lăng ngon bổ mãi,
Hứng khởi say sưa mấy cũng vừa.
Hương quê, bóng xế tà
Vui sao chóng vánh qua...
Lưu luyến ôi ! Thời khắc,
Bồi hồi... sẽ cách xa...

                      Mai Xuân Thanh

***

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

Il Pleure Dans Mon Coeur


Il pleure dans mon coeur
Comme il pleut sur la ville;
Quelle est cette langueur
Qui pénètre mon coeur?

Ô bruit doux de la pluie
Par terre et sur les toits!
Pour un coeur qui s’ennuie,
Ô le chant de la pluie!

Il pleure sans raison
Dans ce coeur qui s’écoeure.
Quoi ! nulle trahison ?…
Ce deuil est sans raison.

C’est bien la pire peine
De ne savoir pourquoi
Sans amour et sans haine
Mon coeur a tant de peine!

Paul Verlaine
***
Do xúc động,tôi có cảm tác dưới đây, xin chia sẻ:

Mưa Trong Hồn Tôi

Khóc trong lòng...tợ mưa trên phố
Buồn vẩn vơ vằn vặt khổ tôi?
Những tiếng mưa êm như khúc nhạc
Mà không xoa dịu trái tim côi!

Khóc vô cớ lúc hồn rời rã
Không phụ tình ...tang lòng để chi?
Cả khối sầu... sao tim gánh lấy
Khi không yêu chẳng ghét điều gì!


Anh Tú
July 23, 2015
***
Mưa Trong Lòng Tôi

Lòng chảy giọt đau thương
Như mưa đẫm phố phường
Ê chề phương nao đến
Tràn ngập cả tim ta
Ôi tiếng mưa dịu dàng
Nhịp đều trên mái lá
Lòng này đang buồn bả
Nghe mưa hát chẳng vơi
Nỗi buồn không tên tuổi
Phải chăng là phản bội
Có còn gì để nói
Lòng không ngừng nhỏ lệ
Ôi nỗi đau tồi tệ
Nào biết bởi vì đâu
Yêu thương và hờn oán
Gặm nhấm khiến tim sầu.

Quên Đi


Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

Xúc Cảm


Mưa Lạnh
Gió lạnh từ phương bắc
Áo bông không có mặc
Mưa đến từ tây nam
Nhà dột chẳng nơi nằm.
---
Nực
Ngày nóng trời trong mây chẳng thấy
     Cái quạt mo phe phẩy liền tay
       Đêm về chẳng chút gió lay
  Mồ hôi ướt đẫm chẳng ai lau dùm
----
Tình cũ
    Tích tắc đồng hồ đang gõ nhịp
    Biết làm sao bắt kịp thời gian
  Duyên mình dẫu đã muộn màng
Chần chờ chi nữa lỡ làng tình xưa
-----
Câu Tuyết
Lạnh lùng trong gió tuyết
Cô độc chiếc thuyền câu
Danh lợi còn chi nữa 
Ưu tư bạc mái đầu

Quên Đi

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

Hãy Giữ Lấy Thơ Lục Bát


Nỡ nào chặt khúc câu thơ
Ôi thôi lục bát bây giờ ra sao?
Nguyễn Du trông thấy lệ trào
Thấy thơ tàn phế mà ngao ngán lòng !
huuuuuuuuu
                                Cao Linh Tử

Đọc mấy câu thơ Lục Bát trên của người bạn, tôi chợt thấy vui vì có người cùng cảm nghĩ như mình. Tôi cũng viết ngay mấy câu: 

Cũng vì tạo dáng bài thơ
Nên hình bóng cũ đến giờ thảm thay
Câu thơ người nỡ bẻ hai 
Khiến tình Lục Bát đêm ngày trở trăn

                                   Quên Đi

Sau đó, tôi vội tìm lại bài viết cách nay khá lâu, về vần đề này, được đăng trên một trang web trước đây tôi đã cộng tác:

Hãy Giữ Lấy Thơ Lục Bát
         Học giả Phạm Quỳnh có một câu nói bất hủ :
                      " Truyện Kiều còn, tiếng Ta còn. Tiếng Ta còn,  nước Ta còn "       

         Truyện Kiều của Thi Hào Nguyễn Du được viết bằng chữ Nôm, theo thể thơ Lục Bát, một thể thơ thuần tuý của Việt Nam. Đây là một thi phẩm văn học Việt Nam được giới thiệu rộng rãi trên thế giới.

         Chỉ một tác phẩm văn học thôi, sao lại có ảnh hưởng đến sự tồn tại của cả một dân tộc, một quốc gia?

         Một thi phẩm dù là tuyệt tác, cũng chỉ là một thi phẩm, không thể dính liền với cả một dân tộc nếu không còn thêm một lý do khác.

         Lý do khác đó chính là thơ Lục Bát, một thể thơ quốc hồn quốc tuý của Việt Nam.
          Sau đây là hình thức của thơ Song thất Lục Bát và Thơ Lục Bát, hai thể thơ thuần tuý Việt Nam :

A - Cấu trúc :
                 1 - Bài thơ Song Thất Lục Bát không hạn chế số câu, gồm hai câu 7 chữ rồi đến một câu 6 chữ và một câu 8 chữ.

                 Thí dụ :
 Trích tác phẩm "Cung Oán Ngâm Khúc" của Nguyễn Gia Thiều :

Trải vách quế gió vàng hiu hắt, 
Mảnh vũ y lạnh ngắt như đồng, 
Oán chi những khách tiêu phòng, 
Mà xui phận bạc nằm trong má đào. 
Duyên đã may cớ sao lại rủi, 
Nghĩ nguồn cơn dở dói sao đang, 
Vì đâu nên nỗi dỡ dang, 
Nghĩ mình, mình lại thêm thương nỗi mình.
....
                               2 - Bài thơ Lục bát cũng không hạn chế số câu, gồm một câu 6 chữ và một câu 8 chữ.

                Thí dụ :
Trích tác phẩm "Lục Vân Tiên" Của Nguyễn Đình Chiểu :

Trước đèn xem truyện Tây Minh
Gẫm cười hai chữ nhân tình éo le.
Hỡi ai lẳng lặng mà nghe,
Dữ răn việc trước lành dè thân sau.
Trai thời trung hiếu làm đầu
Gái thời tiết hạnh là câu trau mình.
Có người ở quận Đông Thành,
Tu nhân tích đức sớm sinh con hiền.
.....
B - Trình bày: 

         Chúng ta thấy cách sắp xếp các câu không giống với các thể thơ khác. Đó cũng là nét riêng của thơ  Việt Nam, đây chính là cách trình bày  đã có từ trước. Tất cả các câu thơ được chia đều hai bên, tự đối xứng qua tâm điểm, và tâm của các câu nằm trên  đường thẳng, giống hai thí dụ trên       
       Trong thời gian sau này, để tạo phong cách mới, với hình thức bắt mắt hơn, có một số thơ Lục Bát không còn mang dáng dấp trước đây gồm câu 6 và câu 8 mà bị tách ra thành bốn, năm câu mỗi câu chỉ đôi ba chữ. Có nghĩa là thơ Lục Bát vô tình bị chốí bỏ. Một thể thơ đặc thù của dân tộc Việt Nam bị chính người Việt xoá đi do vô tình hoặc cố ý        

         Tuy nhiên, vẫn còn đó những người có tinh thần dân tộc, thành lập những Thi Đàn Thơ Lục Bát, Hội Những Người Yêu Thơ Lục Bát...chủ yếu để gìn giữ bản chất cố hữu của thơ thuần tuý Việt Nam.
        
         Nếu thật sự chỉ vì muốn tạo nên một hình thức mới cho thơ, đâu cần phải xé vụn thơ Lục Bát để cho ra một hình thức mới.. chẳng lẽ chúng ta không đủ khả năng để sáng tác những bài thơ mang hình dáng mình mong muốn bằng các thể thơ khác chăng? Chắc chắn không phải vậy.
         Rất tiếc là chúng tôi không còn lưu giữ những bài thơ Mới, có hình thức mới lạ của các người làm thơ tài tử, nghiệp dư cách nay khoảng 40 năm. Xa hơn nữa, Vào khoảng năm 1935, Nguyễn Vỹ có bài thơ thể Thơ Mới "Sương Rơi", Ông đã sắp xếp thành dáng những giọt sương rơi.
                 Dưới đây, chúng tôi xin giới thiệu vài bài thơ tượng trưng của Quên Đi, mang hình dáng theo sự sắp xếp của tác giả, được sáng tác trong thời gian gần đây,  không hề sử dụng thể thơ Lục Bát hay Song Thất Lục Bát.  

Mưa

Tiếng mưa rơi
Giọt mưa tí tách
Phải chăng than thở tình đời
               Mưa rên rỉ
               Như cay đắng thầm thì
               Sao nghe buồn tê tái
Mưa nức nở
Thương xót cho cuộc tình tan vỡ
Duyên thì không nhưng nợ đã đeo mang
               Mưa tuôn tràn
               Thay dòng lệ buổi sang ngang
               Sẽ nhớ mãi
               Em ơi tình tuyệt vọng
Mưa bong bóng
Như mối tình còn lắng động
Trong tim ta
Dẫu năm tháng xa vời
               Thôi, mưa đã dừng
               Giọt tình đã ngưng
Hãy chôn dấu chuyện yêu đương một thời vụng dại

  
--0O0--                                                                             

Dũng Khí

Đời!.. 
Là vô thường
Có trăm đường vạn nẻo
Mỗi chúng ta mỗi lối đi riêng
Ưu phiền
Hay vui thú
Đều có đủ ở tương lai
Không phải tất cả đều trôi chảy
Phải vấp ngã
Phải chua xót đắng cay
Phải miệt mài phải tự tìm hiểu
Mới học được những điều hay trên thực tế
Đời là thế
Chấp nhận
Chớ phân vân
Chớ né tránh
Dũng mãnh
Bước tiến lên
--0O0--                                                 
Xuân Lại Buồn

Xuân!..
Lại về
Mang niềm vui tới
Những gương mặt rạng ngời
Hớn hở đón mừng
Mùa xuân
Mới!..
Vui tươi
Rộn rã tưng bừng
Hoa khoe sắc nơi nơi
Lay động lả lơi
Khêu gợi 
Mời!... 
Ong bướm
Vờn lượn muôn hoa 
Nhưng chỉ một nụ hồng 
Lôi cuốn bướm ong 
Hào hoa Đến!... 
Trong lòng 
Tình yêu sống dậy 
Một lần nữa Bướm đây 
Bị đẩy bên đường 
Đau thương 
                                                         Buồn!...
--0O0--
             Đêm

Đêm...
Nghe tiếng muôn trùng
Khiến lòng ray rức nghĩ mông lung...
Thời xuân hết
Có còn gì để nhớ
Một thuở yêu người tựa giấc mơ...
Đêm
Chiếc áo đen
Che phủ kín bóng ngày
Trong tăm tối dĩ vãng dường như sống lại...


Những hôm
Tay trong tay
Ôi ngọt ngào hò hẹn
Sóng vai nhau nhịp bước gió xôn xao
Lá rung động hay chính lòng rung động...
Đêm
Đã dần tàn
Giấc mộng cũng vừa tan
Tiếc chi
Dĩ vãng đã là dĩ vãng
Sáng mai đây vẫn còn vô vàng bổn phận...

       
--0O0--
                                               
Chim Chiều   

Vầng Ô
        dần khất
                 đàn chim
                              về tổ
                      ríu rít
            gọi bầy
nơi những
           vườn cây
                    chim non
                              trên cành
                    mừng rở
             líu lo
hớn hở
           đón chào
                        Ba Mẹ
                                   về tới
                      từng đôi
           chim trẻ
âu yếm
          bên nhau
                       đổi trao
                                 hẹn ước
                       cảnh vật
              an bình
không gian
              yên tịnh
                       xúc động
                                    lòng ta

                       Quên Đi
 

            Cầu thị, cầu tiến là bản chất của con người. Thơ cũng không ngoài quy luật đó. Những bài thơ mang dáng dấp mới lạ, những sáng tạo tân kỳ làm tăng thêm sức hấp dẫn của một bài thơ, lôi cuốn, thu hút người đọc hơn, rất đáng được trân trọng, rất đáng được khích lệ và khuyến khích nếu đó là những bài thơ Tự do, Thơ mới. Còn riêng thể thơ Lục Bát, chúng ta cần giữ nguyên trạng như từ trước, cũng như ta đang giữ gìn bản chất truyền thống văn hoá của dân tộc.


Quên Đi đâu thể nói càn 
Chẳng qua thổ lộ tâm can cùng người 
Ngàn năm văn vật ai ơi 
Tiền nhân truyền lại bao đời cháu con 
Hậu sinh phải giữ cho tròn 
Để vầng sáu tám mãi còn về sau 
Mỗi loại thơ mỗi sắc màu 
Không như đường luật của Tàu vẫn hay
Lục bát chẳng giống thơ Tây 
Nếu đem bẻ vụn sau này mất luôn. 
                             Quên Đi

Huỳnh Hữu Đức

Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

Xướng Hoạ: Mừng Sinh Nhật Song Quang

Bài Thơ Xướng:
Sinh Nhật Tự Trào

Bảy mươi lăm tuổi ngỡ chưa già !!!
"Thơ thẩn" bạn bè lại hát ca
Sáng tách cà phê nhìn thế sự
Chiều ly rượu chat viếng thăm ta

Trưa trờ,miếng chả mong cơm nguội
tối sẫm,công viên ngó cụm hoa
Sinh nhật như ri mà thú vị
Hoan hô !!! tháng tám với mười ba.

                        - x - 
Hằng năm tháng tám với mười ba
Sinh nhật "thằng tôi" rộn rã mà....
Chợ búa ,chào mừng người nhộn nhịp

Nhà hàng, chúc tụng kẻ đàn ca
Trên trời ,sao sáng giăng muôn lối
Dưới đất đèn hoa khắp mọi nhà
Bánh mứt,tiệc tùng thêm tốn kém
Chi bằng..."ăn ké" khỏe thân già


Song Quang
(Sinh nhật năm thứ 75)
***

Các Bài Thơ Họa:
Mừng Sinh Nhật Song Quang

Tuổi đến bao nhiêu cũng chẳng già
Bởi lòng thanh thản với thơ ca
Ngô khoai buổi sáng hoà theo nhạc
Dưa muối chiều hôm thoả mãn ta

Chợt nhớ Mười Ba sinh nhật Bạn
Vội trong Tháng Tám thọ mừng hoa
Kèm theo lời nhắn Song Quang khoẻ
Tuy tuổi xuân đà quá bảy ba
                   - x - 

Tuy tuổi xuân đà quá bảy ba
Song Quang trông trẻ thiệt đây mà
Mặc ai bận rộn cho ngày lễ
Bạn vẫn vui nhàn với nhã ca

Danh lợi người ganh chen khắp chốn
Thi văn anh ấp ủ trong nhà
Tiệc tùng bày vẽ chi thêm mệt
Giản dị đơn sơ khoẻ sức già


Quên Đi

***
Mừng Sinh Nhật 75


Đạt bảy lăm thôi sao đã già

Cổ hy mới vượt có năm ca
Chừng xem sự thế thì luôn thế
Còn kể chuyện ta chỉ cũng ta
Miếng chả nắm cơm cần đạm bạc
Công viên vườn cảnh cả trăm hoa
Việc đời đang diễn màn show đẹp
Tháng Tám vui ngày mười cộng ba. 

                      - x - 
Tháng Tám vui ngày mười cộng ba
Cửa hàng siêu thị cũng đông mà
Người mua nhộn nhịp đi mua sắm
Rạp hát từng bừng rộn hát ca
Facebook inform* ùn gửi thiệp
Google download* chất đầy nhà
Bạn bè góp tặng lời hay đẹp
Ngắm cảnh cười vang thoải mái già.

Nguyễn Đắc Thắng
20150810 

Thứ Năm, 20 tháng 8, 2015

Giọt Ngâu


Giọt lệ đến từ đâu
Gieo buồn trong thanh vắng
Có phải vợ chồng Ngâu
Gặp trên cầu ô thước
Bảy tháng bảy đêm thâu
Thời gian chẳng bao lâu
Thương chàng Ngưu ả Chức
Nhân thế động lòng sầu.
                       Quên Đi

Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015

Bình Thường Tâm Thị Đạo



Thiền sư Nam Tuyền, nhân học trò là Triệu Châu hỏi:
-Đạo là gì vậy?
Mới trả lời:
-Đạo là cái tâm bình thường.
Triệu Châu hỏi tiếp:
-Như thế phải nỗ lực để tiến gần đến nó hay sao?
Nam Tuyền đáp:
-Không đâu. Tiến dần đến đó thì ngược lại, mỗi ngày nó một xa.
Triệu Châu:
-Nhưng nếu không làm gì cả thì sao có thể biết đạo là gì?
Lúc ấy, Nam Tuyền mới giảng:
-Đạo là cái vượt lên trên trình độ của sự hiểu biết lẫn không hiểu biết. Bảo mình biết được đạo rồi thì đó chỉ là ảo tưởng, còn như nói không biết thì tất cả không lẽ hoàn toàn một trang giấy trắng!. Tuy nhiên, nếu thực sự sống được một cuộc đời bình thường, không thắc mắc là có thể khoáng đãng như cõi thái hư rồi. Một khi được như thế rồi, còn bận lòng đi tìm hiểu cái này cái nọ cho mất công!.
Nam Tuyền chưa dứt câu, Triệu Châu đà tỉnh ngộ.(*)

Bình Xướng:
Vô Môn nói rằng:
Hòa thượng Nam Tuyền bị Triệu Châu hỏi sấn tới, lập cập sụm xuống như ngói vỡ băng tan, không biết lấy chi mà trả lời. Còn về phần Triệu Châu, nghe nói lúc ấy đã giác ngộ nhưng, (cứ theo ý Vô Môn tôi thì) để điều đó thấm được vào người, (ông ta còn phải) phải công phu tham thiền thêm ba mươi năm nữa.

Tụng:
Bình Thường Tâm Thị Đạo

Xuân hữu bách hoa thu hữu nguyệt,
Hạ hữu lương phong đông hữu tuyết.
Nhược vô nhàn sự quải tâm đầu,
Tiện thị nhân gian hảo thời tiết.

平常是道
春 有 百 花 秋 有 月
夏 有 涼 風 冬 有 雪
若 無 閑 事 掛 心 頭
便 是 人 間 好 時 節

(*)Thoại này có chép trong Triệu Châu Lục quyển thượng cũng như Ngũ Đăng Hội Nguyên quyển 4 chương nói về Triệu Châu Tùng Thẩm.


Huỳnh Hữu Đức sưu tầm , trích từ: chimviet.free.f
---
Diễn Dịch Nôm:

      Lòng Bình Thường Là Đạo
Mùa xuân có trăm hoa thì mùa thu có trăng
Mùa hè có gió mát thì mùa đông có tuyết lạnh
Đừng để mọi việc ảnh hưởng đến lòng.
Đấy mới là thời buổi tốt lành nơi cõi đời này của chính mình.

Dịch Thơ
         Lòng Bình Thường Là Đạo
          Xuân có hoa thu có trăng
Hè thời gió mát đông giăng tuyết đầy
       Lòng nhàn nhã tựa áng mây
    Tỷ thời buổi tốt cõi nầy của ta.
                                   Quên Đi

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

Xướng Hoạ : Hôi Ngộ, Sinh Nhật Cùng vui

Anh Văn Phú, anh Chiêu Đức, chị Chiêu Đức, chị Phương Hà, anh Hữu Đức, Anh Đắc Thắng, anh Linh Tử

Góp Vui
"Thơ thẩn vườn" ta họp mặt đây!
Đúng ngày sinh nhật lão già nầy
Ước chi ...gần gủi cầm ly cụng
Mộng phải...dù xa cạn mấy chai
Đất khách, đôi nơi đường khó đến
Quê nhà, một chốn dễ sang ngay
Góp vui hoa bánh nhờ mail gởi
Hội ngộ tao phùng thết tiệc thay


Song Quang
***
Cạn Chén Tương Phùng

Vườn Thơ gặp gỡ ở nơi đây
Nâng chén cùng nhau dịp hiếm này
Hải ngoại - bạn hiền - mời chạm cốc
Quê nhà - thi hữu - nhắc vơi chai
Chúc mừng sức khoẻ luôn đầy đủ
Mong ước tinh thần mãi vững ngay
Rót một ly đầy, xin gởi đến
Song Quang sinh nhật thật vui thay!


Phương Hà
***
Mừng Sinh Nhật Song Quang


Mười ba tháng Tám hẹn nhau đây,
Gặp gở Vườn Thơ Thẩn chốn này...
Tương Ngộ Vĩnh Long nghe thú vị...
Song Quang Sinh Nhật uống đôi chai...
Xa xôi cách trở lòng canh cánh,
Gần gủi thuận đường tất đến ngay...
Chúc thọ hàn huyên đôi chén rượu,
Nâng ly Sinh Nhật, tiệc vui thay !


Mai Xuân Thanh

Ngày 06 tháng 08 năm 2015
***

Song Hỹ

(Chúc mừng hội ngộ Vườn Thơ Thẩn & Sinh nhật Song Quang)

Tâm tình khao khát muốn về đây
Dãy đất quê hương khốn khó này
Đã cảm phê cùng câu họa vận
Thường nghe nhắc khéo phút cầm chai
Tìm phen dịp đến còn chờ được
Hóng chút duyên hòa sẵn quyết ngay
Sinh nhật đưa tin … ồ ngẫu diệu
Vườn Thơ hội ngộ … chúc mừng thay!

Nguyễn Đắc Thắng

20150810
***
Đành Thôi

Được tin anh bận chẳng sang đây
Tiếc quá Song Quang vắng tiệc này
Không thể cùng nhau năm bảy cốc
Thôi đành tự uống một vài chai
Cần Thơ sinh nhật đang gần tới
Phố Vĩnh tương phùng sắp đến ngay
Sao lại trùng ngày ôi chán thiệt
Dịp bao giờ nữa đáng buồn thay.


Quên Đi
***
Mừng Họp Mặt & Sinh Nhật Song Quang


Vườn thơ thơ thẩn sẽ về đây,
Nâng chén chung vui buổi họp nầy.
Sẵn chúc Song Quang thêm một tuổi,
Lại mừng Nhị Đức cạn vài chai.
Vân Hà mong gặp lòng hoài vọng *
Oanh Phượng chờ hình sẽ có ngay!
Khả ngộ, phải đâu cầu lại được,*
Hữu duyên ngàn dặm, thật mừng thay!

Đỗ Chiêu Đức

* Vân Hà: Thầy Trầm Vân và Chị Phương Hà.

* Oanh Phượng: Kim Oanh và Kim Phượng.

Tục ngữ ngày xưa:

* KHẢ NGỘ BẤT KHẢ CẦU. Có nghĩa: Có thể gặp được chớ không thể cầu mà có được.
* HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG HỘI: Nếu đã có duyên thì ngoài ngàn dặm vẫn có thể tìm về để gặp gỡ nhau.


Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Tương Tiến Tửu -Quên Đi


Tương (Thương) Tiến Tửu là một điệu hát đời Hán bên Tàu, nỗi tiếng nhất là bài của Lý Bạch, bài này được rất nhiều Thi Nhân ta dịch ra thơ tiếng Việt. Còn tôi, lại bị gợi ý từ bài Tương Tiến Tửu của Lý Hạ để viết nên Tương Tiến Tửu của riêng mình, vì trong bài của Lý Hạ có mồi có rượu.

      Tương Tiến Tửu
Chén sành rượu đế trong
Mừng bạn nâng ly tỏ tấm lòng
Đây món miệt vườn đem chiêu đãi
Nổi lửa đốt rơm nướng cá đồng
Bàn tre bên chái nhỏ
Quây quần thân hữu tiếng cười to
Đũa gõ miệng ly theo từng nhịp
Lời thơ ngâm vội át câu hò
Dòng đời đi quá nữa
Bạn già chớ hỏi hết xuân chưa
Thi rượu còn đây còn trẻ mãi
Tiến tửu bao chung chẳng thấy vừa
Ngoài sân nắng xế tà
Ngày vui sớm vội qua
Luyến tiếc từng giây phút
Nhưng rồi cũng đành xa.
                  Quên Đi

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Đinh Lăng Tửu - Duyên Thơ Thẩn

                     Đinh Lăng Tửu


         Đinh Lăng Tửu hề Đinh Lăng tửu 
      Vườn Thơ Thẩn mau tề tựu cả về đây
 Đừng bỏ qua cơ may,chung nắm bắt dịp này
Đâu phải dễ bạn bốn phương,đông tây xa cách.

        Hải ngoại lang thang thân lữ khách
           Quê nhà trôi nổi phận cư dân
      Trong niềm vui ta hội ngộ quây quần
    Bầu tâm sự mở toang cùng nhau chia sẻ

     Từ những niềm vui hay nỗi đau lụa xé
       Nào cạn đi, ly thêm nữa nhé bân ơi !
           Ngất say tưởng mộng đổi đời.
                               Thái Huy,8-08-15

----
                   Duyên Thơ Thẩn

           Nhân gian tuy vốn vô thường
 Nhưng tình Lục Bát Thi Đường chẳng thay
           Từng con chữ kết nghĩa này
      Cầu đà bắc nhịp rượu nay kính mời

      Nhị Đức (*) hân hoan chờ họp mặt
      Song Kim (**) ấm ức đợi xem hình
        Tuổi xế chiều cứ ngỡ bình minh
   Duyên thơ thẩn đích thị duyên thơ thẩn
        Nghĩ đến thôi đủ ngẩn ngơ người
           Tất cả đều đã quá sáu mươi
Qua trang mạng được tiếng cười sảng khoái
             Tình hư ảo tháng năm dài
       Nay hoá thực trong lòng thân hữu
         Để giờ đây tân cựu tương giao
           Vòng tay tha thiết đón chào
                                 Quên Đi

(*) Đỗ Chiêu Đức, Huỳnh Hữu Đức
(**) Kim Phượng, Kim Oanh