Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

Cô Bé Ngày Xưa


Này cô em răng khểnh
Nhà ở cạnh vườn bên
Mắt tròn xoe thơ dại
Hồn nhiên trong nắng mai
                  Này cô em răng khểnh
                  Trong lớp học kề bên
                  Ta cậu trai khờ dại
                  Chưa biết chuyện nay mai
Ôi cô nàng răng khểnh
Tóc thề thả hai bên
Ta nhìn em ngây dại
Thầm ước chuyện ngày mai
                 Ngày tháng dần trôi qua
                 Ta và Nàng đôi ngã
                 Biền biệt bao năm trời
                 Giờ gặp vẫn thiết tha.
Đường đời ta khập khễnh
Lận đận gác một bên
Chẳng quên điều khờ dại
"Mơ kết chuyện trúc mai"
                  Như áng mây lênh đênh
                  Hồn sao mãi bồng bềnh
                  Tim nàng chừng nguội lạnh
                  Lòng ta dễ hồ quên
Mắt em nhìn lơ đểnh
Tình yêu đâu đã bền
Lặng chìm về ký ức
Giờ riêng chỉ mình ên
                           Quên Đi

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Vui Cười 37


Ai Lười Hơn
 Trong buổi lao động, học sinh tham gia chuyển gạch để xây tường. Thấy Ân một chuyến chỉ mang một viên gạch, trong khi mọi bạn khác đều mang hai viên, một bạn liền hỏi:
- Ân lười quá, mang được mỗi một viên gạch.
Ân liền cãi:
- Có bạn lười thì có.
Mọi người cười ồ. Ân nói tiếp:
- Các bạn sợ phải đi hai chuyến nên mới mang hai viên một lần chứ còn gì nữa.

Đi Và Về
Một ông lão từng là cua-rơ chạy đua khoe với các cua-rơ cháu chắt về thời vàng son oanh liệt của mình:
- Ta còn nhớ hồi còn trẻ, ta đã chạy bộ 50 cây số để cho cái thằng cướp người tình ta một cái bợp tai.
- Thế sau đó, ông cũng lại chạy bộ về à?
- Không! Ta về bằng... xe cứu thương.

Bao Quát Cả Sân
Sau mấy trận thua liên tiếp, trong một buổi họp, huấn luyện viên sau khi phê bình các cầu thủ kết luận:
- Cả cái sân rộng lớn như vậy các anh đều bao quát hết được. Thậm chí chỗ nào đặt máy quay của truyền hình, máy chụp ảnh của nhà báo, các anh đều biết để tạo dáng lên tivi cho đẹp mặt. Vậy mà chỉ có mỗi cầu môn đối phương nằm ở đâu mà không ai trong các anh xác định được chính xác là thế nào?

Mắt lé
Một cầu thủ đi khám bác sĩ sau khi bị chấn thương vùng mặt.
- Bác sĩ phán: Mắt anh thoái hoá rồi! Có thể chuyển sang dạng mắt lé.
- Vận động viên kêu lên: Chúa ơi! Lé mắt! Thế là sự nghiệp bóng đá của tôi tiêu tùng rồi.

- Không, chưa! Anh vẫn có thể làm trọng tài được

Thành Công
Đội bơi lội tỉnh nọ vừa đi thi đấu về, huấn luyện viên long trọng phát biểu:
- Tuy chúng tôi không đạt một thắng lợi nào, nhưng thay vào đó không ai bị chết đuối và điều đó đã là thành công lắm rồi!

Xem Nốt
Bệnh nhân than phiền với bác sĩ:
- Tôi ngủ không ngon giấc, suốt đêm cứ mơ thấy một đàn chuột chơi bóng đá ầm ĩ.
- Tối nay, ông uống hai viên thuốc này, sẽ khỏi thôi!
- Để tối mai uống được không ạ?
- Sao vậy?
- Vì tối nay là trận chung kết của bọn chúng.

Không Thể Thắng Được
Ngày tận thế, thiên đàng và địa ngục tranh chấp lãnh thổ trên mặt đất. Bên bàn đàm phán, Satan - đại diện địa ngục - đề nghị sẽ có một trận đá bóng để giải quyết vấn đề này. Trợ lý của Satan nói nhỏ:
- Như thế sẽ rất bất lợi cho chúng ta, bởi tất cả các cầu thủ giỏi đã lên thiên đàng.
- Đừng lo, ngươi không nhớ là tất cả các trọng tài đều đã xuống địa ngục sao?

x X x

Huỳnh Hữu Đức Sưu Tầm
Theo  http://www.truyencuoi.vn


Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Vui Tuổi Già


Bài Thơ Xướng
( Thân tặng Mai Lộc)

Năm tháng nhuộm dần bạc tóc râu
Nhưng đời luôn giữ thắm xanh màu.
Tâm hồn nghệ sĩ còn lai láng
Cảm húng thi nhân vẫn đat dào.
Mừng gặp bạn bè khi hội ngộ
Vui tìm mây nuớc lúc tiêu dao.
Mặc ai chen chúc đuờng danh lợi
Ta chẳng bận tâm một chut nào.

                       Quang Tuấn


Các Bài Họa:

           Tình Quê
Man mác quê người đã trắng râu ,
Tình quê chan chứa chẳng phai màu .
Lòng ta tan tác sầu thương nhớ ,
Cảm hứng thi nhân vẫn dạt dào .
Ước muốn về thăm thôn xóm cũ ,
Mong tìm nghe lại khúc đồng dao .
Nơi đây đất khách mùa đông đến ,
Hạnh phúc lang thang biết chốn nào ?

                                Mailoc

***
          Cảm Xuân


Lo ăn bương chảy bạc đầu râu
Tết đến ráng sao đủ sắc màu
Hương khói gia tiên luôn ấm cúng
Lộc tài con cháu được dồi dào
Tuổi già sức khoẻ hơn ngân lượng
Tình bạn thâm bền ví ngọc dao
Nhấp chén trà xanh thay mỹ tửu
Xuân như thế đó sướng không nào.
                         Quên Đi
***
              Để Râu

Mươi ngày biếng cạo đã dài râu
Ngắm lại cười khan bạc trắng màu
Sáu bó ơn trời chưa lụm cụm
Năm căn khí lực vẫn dồi dào
Chừa hàng ria mép thêm già mặt
Vuốt ngạnh trê dừa khỏi lụt dao
Đón tết con Mùi coi lạ tí
Truyền lưu một nét giống cha nào!
                         Cao Linh Tử
                              3/2/2015
***
  Vui Sướng Với Tuổi Già

Tuổi già đầu bạc tóc lẫn râu !
Cuộc sống quanh ta lắm sắc màu
Đạo nghĩa muôn đời luôn gắn bó
Tình người vạn thuở mãi dồi dào
Vườn thơ bạn hữu siêng thăm viếng
Xướng họa thi nhân kết khúc dao
Danh lợi trần ai xa lánh mặc...
Vui cùng con cháu khoái không nào ??

                        Song Quang


Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Việt Nam Sử Lược Quyển 2

Lệ thần
TRẦN-TRỌNG-KIM


VIỆT-NAM
SỬ-LƯỢC
QUYỂN II


BỘ GIÁO-DỤC
-------------------
TRUNG-TÂM
HỌC-LIỆU
xuất-bản


BỘ GIÁO-DỤC
TRUNG-TÂM HỌC-LIỆU XUẤT-BẢN
Lần thứ nhất, 1971: 80.000 cuốn
(Thêm Phụ-lục và Sách-dẫn)
M Ụ C - L Ụ C
______________
TỰ-CHỦ THỜI-ĐẠI
(Thời-kỳ Nam Bắc phân-tranh)

Trang
Tựa
vii — xii
Chương I. Lịch Triều lược-kỷ 3 — 13
Chương II. Nam-triều — Bắc-triều 15 — 27
Chương III. Trịnh Nguyễn phân-tranh 29 — 32
Chương IV. Sự chiến-tranh 35 — 50
Chương V. Công việc họ Trịnh làm ở ngoài Bắc 51 — 73
Chương VI. Công việc họ Nguyễn làm ở miền Nam 75 — 89
Chương VII. Người Âu-châu sang nước Nam 95 — 100
Chương VIII. Vận trung-suy của chúa Nguyễn 101 — 111
Chương IX. Họ Trịnh mất nghiệp chúa 113 — 118
Chương X. Nhà Hậu-Lê mất ngôi vua 121 — 125
Chương XI. Nhà Nguyễn Tây-sơn 127 — 141
Chương XII. Nguyễn-vương nhất-thống nước Nam 145 — 165
CẬN-KIM THỜI ĐẠI
Chương I. Nguyễn-thị Thế-tổ 169 — 184
Chương II. Thánh-tổ 185 — 199
Chương III. Thánh-tổ (tiếp theo) 201 — 229
Chương IV. Hiến-tổ 231 — 234
Chương V. Dực-tông 235 — 243
Chương VI. Chế-độ tình-thế nước Việt-Nam cuối đời Tự-đức 245 — 252



Trang
Chương VII. Nước Pháp lấy Nam-kỳ 253 — 265
Chương VIII. Giặc-giã ở trong nước 267 — 275
Chương IX. Quân nước Pháp lấy Bắc-kỳ lần thứ nhất 277 — 287
Chương X. Tình-thế nước Nam từ năm Giáp-tuất về sau 289 — 295
Chương XI. Quân nước Pháp lấy Bắc-kỳ lần thứ hai 297 — 301
Chương XII. Cuộc bảo-hộ của nước Pháp 303 — 313
Chương XIII. Chiến-tranh với nước Tàu 315 — 320
Chương XIV. Loạn ở Trung-kỳ 321 — 331
Chương XV. Việc đánh dẹp ở Trung-kỳ và ở Bắc-kỳ 333 — 343
Chương XVI. Công-việc của người Pháp tại Việt-nam 345 — 354
TỔNG - KẾT
353 — 354
NIÊN - BIỂU
355 — 363
BẢN - ĐỒ
1. Nước Nam về đời chúa Trịnh và chúa Nguyễn 33
2. Nước Nam về đời Minh-mệnh 225
BIỂU - ĐỒ
1. Mạc-triều thế-phổ 28
2. Hậu-Lê thế-phổ 71
3. Nguyễn-thị thế-phổ 91
4. Trịnh-thị thế-phổ 119
5. Tiền-Nguyễn ( Tây-sơn ) thế-phổ 166
6. Nguyễn-triều thế-phổ 349
------------------------------------


NHÀ HẬU LÊ
後 黎
Thời-kỳ phân-tranh
( 1533 — 1788 )
CHƯƠNG I
LỊCH TRIỀU LƯỢC KỶ
1. Nam-triều Bắc-triều
2. Trịnh Nguyễn phân tranh
Nước Nam ta từ khi Ngô vương Quyền đánh đuổi được quân Nam-Hán, vua Đinh Tiên-hoàng dẹp yên được loạn Thập-nhị Sứ-quân lập thành một nước tự-chủ, đời nọ qua đời kia kế truyền được non 600 năm. Đến đầu thập-lục thế-kỷ, bởi vì vua nhà Lê hoang dâm vô độ, bỏ việc chính-trị đổ-nát, cho nên trong nước loạn-lạc, nhà Mạc nhân dịp mà làm sự thoán-đoạt. Nhà Lê tuy đã mất ngôi, nhưng lòng người còn tưởng nhớ đến công-đức của vua Thái-tổ và vua Thánh-tông, cho nên lại theo phò con cháu nhà Lê trung-hưng lên ở phía nam, lập ra một Triều-đình riêng ở vùng Thanh-hóa, Nghệ-an để chống nhau với nhà Mạc. Ấy là thành ra Nam-triều và Bắc-triều; hai bên đánh nhau trong năm sáu mươi năm trời.
Đến khi nhà Lê nhờ có họ Trịnh giúp rập, dứt được nhà Mạc, tưởng là giang-sơn lại thống-nhất như cũ, ai ngờ họ Trịnh và họ Nguyễn lại sinh ra lòng ghen-ghét, gây nên mối thù-oán, rồi mỗi họ hùng-cứ một phương, chia nước ra làm hai mảnh: họ Nguyễn giữ xứ Nam, họ Trịnh giữ xứ Bắc, mỗi họ chiếm-giữ một xứ để làm cơ-nghiệp riêng của mình. Từ đó giang-sơn chia rẽ, Nam Bắc phân-tranh, ấy là một thời-đại riêng trong lịch-sử nước ta vậy.
Nhà Hậu-Lê 後 黎 từ khi trung-hưng lên, con-cháu vẫn giữ ngôi làm vua, nhưng quyền chính-trị ở cả họ Trịnh 鄭. Còn ở phía nam thì từ sông Linh-giang trở vào là cơ-nghiệp của họ Nguyễn 阮. Tuy vậy, hai họ chỉ xưng chúa, chứ không xưng vua, và bề ngoài vẫn tôn-phù nhà Lê. Sau này ta hãy chép tóm cả các đời vua và các đời chúa để cho rõ sự kế truyền. Còn những công-việc về thời bấy giờ thì ta sẽ bàn riêng rẽ từng mục cho rõ-ràng.
I. NAM TRIỀU BẮC TRIỀU
NAM-TRIỀU 南 朝 LÊ TRANG-TÔNG 莊 宗 (1533-1548) Niên-hiệu: Nguyên-hòa 元 和
Trang-tông húy là Duy-Ninh 維 寧 con rốt vua Chiêu-tông. Ông Nguyễn Kim 阮 淦 lập ngài lên làm vua ở đất Cầm-châu (Lào), sau đưa ngài về Thanh-hóa, lập hành-điện ở Vạn-lại 萬 賴.
Trang-tông làm vua được 16 năm, thọ 31 tuổi.
LÊ TRUNG-TÔNG 黎 中 宗 (1548-1556) Niên-hiệu: Thuận-bình 順 平
Trung-tông húy là Duy-Huyên 維 暄, con vua Trang-tông. Ngài làm vua được 8 năm, thọ 28 tuổi.
BẮC-TRIỀU 北 朝 THÁI-TỔ MẠC ĐĂNG DUNG
太 祖 莫 登 庸 (1527-1529)
Niên-hiệu: Minh-đức 明 德
THÁI-TÔNG MẠC ĐĂNG DOANH
太 宗 莫 登 瀛 (1530-1540)
Niên-hiệu: Đại-chính 大 正
Nhà Lê trung-hưng lên ở Thanh hóa.
HIẾN-TÔNG MẠC PHÚC HẢI
憲 宗 莫 福 海 (1541-1546)
Niên-hiệu: Quảng-hòa 廣 和
TUYÊN-TÔNG MẠC PHÚC NGUYÊN
宣 宗 莫 福 源 (1546-1561)
Niên-hiệu: Vĩnh-định 永 定 (1547) - Cảnh-lịch 景 曆(1548-1553) - Quang-bảo 光 寶 (1554-1561)

LÊ ANH-TÔNG 黎 英 宗 (1556-1573) Niên-hiệu: Thiên-hữu 天 祐 (1557) - Chính-trị 正 治 (1558-1571) - Hồng-phúc 洪 福 (1572-1573)
Anh-tông húy là Duy-Bang 維 邦, cháu huyền-tôn ông Lê Trừ 黎 除, anh vua Thái-tổ ngày trước. Vua Trung-tông không có con, cho nên ông Trịnh Kiểm mới đi tìm ngài về lập nên làm vua.
Khi Trịnh Kiểm mất rồi, quyền về Trịnh Tùng, ngài phải trốn về Nghệ-an. Trịnh Tùng sai người đuổi theo bắt về giết đi. Ngài làm vua được 16 năm, thọ 42 tuổi.
LÊ THẾ-TÔNG 黎 世 宗 (1573-1599) Niên-hiệu: Gia-thái 嘉 泰 (1573-1577) - Quang-hưng 光 興(1578-1599)
Thế-tông húy là Duy-Đàm 維 潭, con thứ 5 vua Anh-tông. Trịnh Tùng lập ngài lên làm vua từ lúc còn 7 tuổi.
Trong đời ngài làm vua, Trịnh Tùng dứt được họ Mạc, lấy lại đất Đông-đô. Ngài làm vua được 27 năm, thọ 33 tuổi.
Mạc phúc Nguyên cố đánh lấy Thanh-hóa nhưng không được. MẠC MẬU-HỢP 莫 茂 洽 (1562-1592) Niên-hiệu: Thuần-phúc 淳 福 (1562-1565) - Sùng-khang 崇 康 (1566-1577) - Diên-thành 延 成 (1578-1585) - Đoan-thái 端 泰(1586-1587) - Hưng-trị 興 治(1588-1590) - Hồng-ninh 洪 寧 (1591-1592)
Mạc mậu Hợp làm vua được 30 năm. Sau bị Trịnh Tùng bắt được đem về chém ở Thăng-long và đem đầu vào bêu ở Thanh-hóa.
Nhà Mạc mất ngôi từ đấy. Nhưng con-cháu được nhờ nhà Minh bênh-vực, còn được giữ đất Cao-bằng ba đời nữa.

II. TRỊNH NGUYỄN PHÂN-TRANH
Lê Kính-tông 黎 敬 宗 (1600-1619)
Niên-hiệu: Thận-đức 慎 德 (1600)-Hoằng-định 弘 定 (1601-1619)
Kính-tông húy là duy-tân 維 新, con vua Thế-tông. Ngài làm vua đến năm kỷ-mùi (1619) bị Trịnh Tùng bắt phải thắt cổ mà tự tận. Trị-vì được 20 năm, thọ 32 tuổi.
TRỊNH
BÌNH-AN-VƯƠNG TRỊNH TÙNG 鄭 松 (1570-1620) Miếu-hiệu là: Thành-tổ
Triết Vương
Trịnh Tùng tranh quyền của anh, nối nghiệp Trịnh Kiểm đánh phá nhà Mạc, lấy lại đất Đông-đô. Lập ra nghiệp chúa Trịnh, nhưng vẫn tôn vua Lê.
NGUYỄN
ĐOAN QUẬN-CÔNG
NGUYỄN HOÀNG 阮 潢
(1600-1613)

Truy tôn là Thái-tổ Gia-dụ Hoàng-đế, đương thời gọi là chúa Tiên.
Ông Nguyễn Hoàng là con thứ hai ông Nguyễn Kim, vào trấn đất Thuận - hóa và Quảng - nam lập ra nghiệp chúa Nguyễn.
Lấy đất của Chiêm-thành lập ra phủ Phú-yên. Mất năm quí-sửu (1613), thọ 89 tuổi.
THỤY-QUẬN-CÔNG
NGUYỄN-PHÚC NGUYÊN
阮 福 源 (1613-1635)

Truy tôn là Hi-tông Hiến văn Hoàng-đế, đương thời gọi là chúa Sãi. Ngài là con thứ 6 ông Nguyễn Hoàng, cải họ là Nguyễn-phúc 阮 福.
LÊ THẦN - TÔNG 黎 神 宗 (1619-1643) (lần thứ nhất)
Niên-hiệu: Vĩnh-tộ 永 祚 (1620-1628)- Đức-long 德 隆 (1629-1643)
Dương-hòa 陽 和 (1635-1643)
Thần-tông húy là Duy-Kỳ 維 祺, con vua Kính-tông. Làm vua đến năm quí-mùi (1643) thì nhường ngôi cho Thái-tử, mà làm Thái-thượng-hoàng.
TRỊNH
Trịnh Tùng mất năm quí-hợi (1635).
THANH-ĐÔ-VƯƠNG TRỊNH TRÁNG 鄭 梉
(1623-1657)
Miếu-hiệu là : Văn-tổ Nghị-vương.
Trịnh Tráng đánh họ Mạc ở Cao-bằng và khởi sự đánh nhau với họ Nguyễn ở đất Quảng-bình.
NGUYỄN
Ông Nguyễn-phúc Nguyên chống với họ Trịnh ở Quảng-bình. Mất năm ất-hợi (1635), thọ 73 tuổi.
NHÂN-QUẬN-CÔNG NGUYỄN-PHÚC LAN 阮 福 瀾
(1653-1648)

Truy-tôn là Thần-tông Hiếu-chiêu Hoàng-đế, đương thời gọi là chúa Thượng.
Ông Nguyễn-phúc Lan là con thứ hai chúa Sãi, đánh nhau với họ Trịnh ở Quảng-bình.
LÊ CHÂN-TÔNG 黎真宗 (1634-1649)
Niên-hiệu : Phúc-thái 福 泰
Chân-tông húy là Duy-Hữu 維 祐, con vua Thần-tông, làm vua được 6 năm, thọ 20 tuổi.
Trong đời ngài, vua nhà Minh là Quế-vương đóng ở Quảng-tây sai sứ sang phong cho ngài là An-nam quốc-vương.
TRỊNH
Trịnh Tráng đánh họ Nguyễn ở phía nam.
NGUYỄN
Ông Nguyễn-phúc Lan mất năm mậu-tí (1648), thọ 48 tuổi.
DŨNG-QUẬN-CÔNG NGUYỄN-PHÚC TẦN 阮 福 瀕
(1648-1687)
Truy-tôn là Thái-tông Hiếu-triết Hoàng-đế, đương thời gọi là chúa Hiền.

Ông Nguyễn-phúc Tần 


đánh nhau với họ Trịnh ở đất Nghệ-an. Lấy đất Chiêm-thành lập ra phủ Ninh-hòa và phủ Diên-khánh (tức là đất Khánh-hòa bây giờ).
LÊ THẦN-TÔNG (1649-1662) (lần thứ hai)
Niên-hiệu : Khánh-đức (慶 德) (1649-1652) - Thịnh-đức (盛 德) (1653-1657) - Vĩnh-thọ (永 壽) (1658-1661) - Vạn-khánh (萬 慶) (1662)
Chân-tông mất không có con. Trịnh Tráng lại rước Thần-tông Thái-thượng-hoàng về làm vua. Lần thứ hai này ngài làm vua được 13 năm thì mất, thọ 56 tuổi.
TRỊNH
Trịnh Tráng mất năm đinh-dậu (1657).
TÂY-VƯƠNG TRỊNH TẠC
鄭 柞 (1657-1682)

Miếu-hiệu : Hoằng-tổ Dương-vương
Trịnh Tạc đánh con cháu nhà Mạc lấy lại đất Cao-bằng. Đặt ra lệ vào chầu vua không lạy, sớ tấu không viết tên, và đặt giường ngồi ở bên tả ngai vua ngự.
NGUYỄN
Nguyễn-phúc Tần (Chúa Hiền)
LÊ HUYỀN-TÔNG 黎 玄 宗 (1663-1671)
Niên-hiệu : Cảnh-trị 景 治
Huyền-tông húy là Duy-Vũ 維 禑, con thứ hai vua Thần-tông. Trong đời ngài làm vua mới khởi đầu thông sứ với nhà Thanh, và cấm đạo Gia-tô. Ngài làm vua được 9 năm thọ 18 tuổi.
TRỊNH
Trịnh Tạc
NGUYỄN
Nguyễn-phúc Tần
(Chúa Hiền)

LÊ GIA-TÔNG 黎 嘉 宗 (1672-1676)
Niên-hiệu : Dương-đức 陽 德 (1672-1773) - Đức-nguyên 德 元 (1674-1675)
Gia-tông húy là Duy-Hội 維 禬, con thứ ba vua Thần-tông. Lúc ngài lên hai tuổi thì Thần-tông mất, Trịnh Tạc đem về nuôi trong phủ. Khi vua Huyền-tông mất, không có con, Trịnh Tạc lập ngài lên làm vua, được 4 năm, thọ được 15 tuổi.
TRỊNH
Trịnh Tạc
NGUYỄN
Nguyễn-phúc Tần
(Chúa Hiền)
LÊ HI-TÔNG 黎 熙 宗 (1676-1705)
Niên-hiệu : Vĩnh-trị 永 治 (1678-1680) - Chính-hòa 正和 (1680-1705)
Hi-tông húy là Duy-Hợp 維 祫, con thứ tư vua Thần-tông. Khi Thần-tông mất, bà Trịnh-thị mới có thai được bốn tháng. Trịnh Tạc đem về nuôi ở bên phủ. Gia-tông mất không có con, Trịnh Tạc lập lên làm vua được 29 năm rồi truyền ngôi cho Thái-tử mà làm Thái-thượng-hoàng.
TRỊNH
Trịnh Tạc mất năm nhâm-tuất (1682).
ĐỊNH-VƯƠNG TRỊNH CĂN
鄭 根
(1682-1709)

Miếu-hiệu là: Chiêu-tổ Khang-vương
Trịnh Căn làm chúa được 28 năm thì mất, truyền ngôi chúa cho cháu huyền-tôn là Trịnh Cương.
NGUYỄN
Nguyễn-phúc Tần mất năm đinh-mão (1687), thọ 68 tuổi.
HOẰNG-QUỐC-CÔNG NGUYỄN-PHÚC TRĂN
阮 福 溱 (1687-1691)

Truy-tôn là Anh-tông Hiếu-nghĩa Hoàng-đế, đương thời gọi là chúa Nghĩa.
Lập phủ ở Phú-xuân là chỗ kinh-đô bấy giờ. Mất năm tân-mùi (1691), thọ 43 tuổi.


TỘ-QUỐC-CÔNG NGUYỄN-PHÚC CHU 阮 福 淍
{1691-1725)

Truy-tôn là Hiến-tông Hiếu-minh Hoàng-đế, đương thời gọi là Quốc-chúa.
Ông Nguyễn-phúc Chu lấy hết nước Chiêm-thành (nay là đất Bình-thuận) và lại lấy đất Gia-định, Hà-tiên của chân-lập.
LÊ DỤ-TÔNG 黎 裕 宗 (1706-1929)
Niên-hiệu: Vĩnh-thịnh 永 盛 (1706-1719) - Bảo-thái 保 泰 (1720-1729)
Dụ-tông húy là Duy-Đường 維 禟, làm vua được 24 năm, bị Trịnh Cương bắt phải truyền ngôi cho Thái-tử là Duy-Phương. Mất năm tân-hợi (1731), thọ 52 tuổi.
TRỊNH
Trịnh Căn mất năm kỷ-sửu (1709).
AN-ĐÔ-VƯƠNG TRỊNH CƯƠNG 鄭 棡 (1709-1729)
Miếu-hiệu là: Hi-tổ Nhân-vương.
Mất năm kỷ-dậu (1729).
NGUYỄN
Nguyễn-phúc Chu mất năm ất-tị (1725), thọ 51 tuổi, có 146 người con.
ĐỈNH-QUỐC-CÔNG NGUYỄN-PHÚC TRÚ 阮 福 澍
(1725-1738)

Truy-tôn là Túc-tông Hiếu-ninh Hoàng-đế mở-mang đất Gia-định, và bảo-hộ nước Chân-lạp.
LÊ ĐẾ DUY-PHƯƠNG 維 祊 (1729-1732)
Niên-hiệu: Vĩnh-khánh 永 慶
Duy-phương làm vua được 3 năm, bị Trịnh Giang vu cho tư thông với vợ Trịnh Cương, phải bỏ, giáng xuống làm Hôn-đức-công, rồi đến năm nhâm-tí (1732) thì bị giết.
TRỊNH
Trịnh Cương mất.
UY-NAM-VƯƠNG TRỊNH GIANG 鄭 杠 (1729 - 1740)
Miếu-hiệu là : Dụ-tổ Thuận-vương
Trịnh Giang làm chúa xa-xỉ và hung-ác quá độ, giặc-giã nổi lên rất nhiều.
NGUYỄN
Nguyễn-phúc Trú
LÊ THUẦN-TÔNG 黎 純 宗 (1732-1735)
Niên-hiệu : Long-đức 龍 德
Thuần-tông húy là Duy-Tường 維 祥. Ngài là con vua Dụ-tông, trước đã được lập làm Thái-tử, sau bị Trịnh Cương bỏ để lập Duy-Phương. Trịnh Giang lại bỏ Duy Phương lập ngài lên làm vua, mất năm ất-mão (1735) thọ 37 tuổi.
TRỊNH
Trịnh Giang
NGUYỄN
Nguyễn-phúc Trú
LÊ Ý-TÔNG 黎 懿 宗 (1735-1740)
Niên-hiệu : Vĩnh-hữu 永 祐
Ý-tông húy là Duy-Thìn 維 祳 con vua Dụ-tông, Trịnh Giang bỏ con vua Thuần-tông mà lập ngài.
Năm canh-thân (1740) Trịnh Doanh bắt ngài phải nhường ngôi cho con vua Thuần-tông, rồi làm Thái-thượng-hoàng, mất năm kỷ-mão (1759), thọ 41 tuổi.
TRỊNH
Trịnh Giang bị bỏ năm canh-thân (1740), làm Thái-thượng-vương. Em là Trịnh Doanh lên thay.
NGUYỄN
Nguyễn-phúc Trú mất năm mậu-ngọ (1738), thọ 43 tuổi.

MINH-ĐÔ-VƯƠNG TRỊNH DOANH 鄭 楹 (1740-1767) Miếu-hiệu là : Nghị-tổ Ân-vương
Trịnh Doanh đánh-dẹp giặc-giã trong nước.
VÕ-VƯƠNG NGUYỄN-PHÚC KHOÁT 阮 福 濶 (1738-1765) Truy-tôn là Thế-tông Hiếu-võ Hoàng-đế.
Ông Nguyễn-phúc Khoát đánh Chân-lạp mở thêm đất ở Gia-định.
LÊ HIỂN-TÔNG 黎 顯 宗 (1740-1786)
Niên-hiệu : Cảnh-hưng 景 興
Hiển-tông húy là Duy-Diêu 維 祧, con vua Thuần-tông. Làm vua được 46 năm, thọ 70 tuổi.
TRỊNH
Trịnh Doanh mất năm đinh-hợi (1767).
TĨNH-ĐÔ-VƯƠNG TRỊNH SÂM 鄭 森
(1767-1782)

Miếu-hiệu là : Thánh-tổ Thịnh-vương
Trịnh Sâm dẹp yên giặc ở xứ Bắc. Lấy đất Thuận-hóa và Quảng-nam của chúa Nguyễn. Nhưng vì say-đắm nàng Đặng thị Huệ, mới bỏ con trưởng lập con thứ, làm thành ra cái mối biến-loạn. Mất năm nhâm-dần (1782).
TÔN-ĐÔ-VƯƠNG TRỊNH CÁN 鄭 澣. Làm chúa được 2 
NGUYỄN
Võ-vương Nguyễn-phúc Khoát xưng vương-hiệu năm ất-dậu (1765).
ĐỊNH-VƯƠNG NGUYỄN-PHÚC THUẦN 阮 福 淳
(1765-1777)

Truy tôn là Diệu-tông Hiếu-định Hoàng-đế.
Đời ngài làm chúa bị Trương phúc Loan chuyên quyền. Quân Tây-sơn nổi lên đánh phía nam, quân họ Trịnh đánh phía bắc.
Sau quân chúa Trịnh vào lấy mất Phú-Xuân, Định-vương chạy vào Gia-định bị 

tháng bị quân Tam-phủ bỏ đi, lập anh là Trịnh Khải lên làm chúa. ĐOAN-NAM-VƯƠNG TRỊNH KHẢI 鄭 楷
(1783-1786)

Bị Tây-Sơn bắt được, phải tự-tử năm bính-ngọ (1786).
tướng Tây-sơn là Nguyễn văn Huệ giết mất. Ngài thọ 24 tuổi. NGUYỄN-VƯƠNG NGUYỄN-PHÚC ÁNH 阮 福 暎
tức là vua Thế-tổ Cao-hoàng-đế nhà Nguyễn khởi binh ở Gia-định.
LÊ MẪN-ĐẾ 黎 愍 帝 (1787-1788)
Niên-hiệu: Chiêu-thống 昭 統
Mẫn-đế là cháu đích-tôn vua Hiển-tông. Ngài bị quân Tây-sơn đánh thua chạy sang Tàu cầu-cứu, sau đánh thua lại trở sang Tàu, bị quan Tàu làm nhục, rồi mất ở Yên-kinh.

TRỊNH
ÂN-ĐỘ-VƯƠNG TRỊNH BỒNG 鄭 槰. Khi quân Tây-sơn về Nam rồi, đảng họ Trịnh lại lập Trịnh Bồng lên làm chúa. Vua gọi Nguyễn hữu Chỉnh ra đánh họ Trịnh, Trịnh Bồng bỏ đi tu.
...............

Click  Các Chương Tiếp Theo Ở Mục Lục Bên Trên Để Xem Tiếp.



Thứ Tư, 25 tháng 3, 2015

Dự Đám Giỗ Thân Phụ Tuyết Nga.

Nhận lời mời của chị Võ Thị Truyết Nga, chúng tôi Thơ, Chí Thanh, Duyên, Sáu, Thế Lang và Đức đến nhà em trai của Tuyết Nga là Trí ở huyện Long hồ, dự ngày giỗ của  thân phụ chị Tuyết Nga, vào ngày 24 tháng Giêng Ất Mùi nhằm ngày 14-3-2015.


 Trái sang phải: dâu của Thế Lang, Tuyết Nga, Thế Lang, Chí Thanh, Duyên, Sáu, Thơ.





Hình ảnh: Huỳnh Hữu Đức

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Vui Cười 36



Bàn Luận Về Tình Yêu
Các bác sĩ cho rằng: "Tình yêu là căn bệnh, cần chữa trị bệnh nhân bằng chế độ nằm giường".
Nhà vật lý: Sao lại gọi tình yêu là căn bệnh được khi mà nó tiêu hao năng lượng nhiều như thế. Phải gọi tình yêu là hoạt động.
Nhà cơ học: Sao lại gọi tình yêu là hoạt động được, khi mà tổ hợp máy chính vẫn đứng yên? Phải gọi tình yêu là nghệ thuật.
Nhà nghiên cứu nghệ thuật: Sao lại gọi tình yêu là nghệ thuật khi mà ai cũng e ngại phô ra cho người khác xem? Phải nói tình yêu là trò gian lận.
Luật gia: Sao gọi tình yêu là trò gian lận khi mà hai phía đều thỏa mãn. Phải nói tình yêu là hợp đồng sản xuất.
Nhà doanh nghiệp: Sao lại gọi tình yêu là hợp đồng sản xuất được khi mà chi phí tốn kém nhiều hơn giá trị sản phẩm cuối cùng. Phải nói tình yêu là khoa học.
Giáo sư: Sao gọi tình yêu là khoa học được khi mà đám sinh viên làm được còn tôi thì không?

Không Thể Đọc Được
Ông bác sĩ hỏi cô gái đang lấp ló ở cửa phòng:
- Này cô, cô đến khám gì?
- Dạ, em không khám ạ! Em đến nhờ bác sĩ tí việc.
- Xin cô cứ nói.
- Dạ, em nhờ anh đọc hộ bức thư của người yêu em mới gửi về.
- Thư của cô sao lại nhờ tôi đọc, cô không biết chữ à?
- Dạ, em biết chữ, nhưng vì người yêu em cũng là bác sĩ nên mới đến nhờ anh.

Vì Sao Lại Thế?
Adam và Eva sống bên nhau rất hạnh phúc. Một bữa gặp Đức Chúa, Adam hỏi:
- Thưa Đức Chúa, Eva thật xinh đẹp. Tại sao Người lại làm cho nàng đẹp thế?
- Để lúc nào con cũng muốn ngắm nàng.
- Làn da của nàng mới mịn màng làm sao!
- Để con lúc nào cũng muốn chạm vào nàng chứ!
- Nàng có một mùi thơm thật dễ chịu.
- Để lúc nào con cũng muốn quấn quýt bên nàng chứ!
- Thật tuyệt vời, sự tạo hóa của Người thật vĩ đại làm con vô cùng biết ơn. Nhưng có một điều mà con cứ thắc mắc là tại sao Đức Chúa lại làm cho nàng ngốc nghếch thế?
- Thế thì nàng mới yêu con chứ!

Không Cần Lâu Thế
Một triệu phú trẻ nói với cô đào xinh đẹp mà anh ta đang chết mê chết mệt:
- Em nghĩ thế nào nếu hai ta cùng nhau tiêu tiền của anh?
- Được thôi!
- Anh muốn suốt đời chúng mình làm như vậy!
- Em không nghĩ là phải tốn nhiều thời gian đến thế để tiêu hết tiền của anh

Chả Dại Nữa
- Anh yêu, hãy kể cho em về những mối tình nồng thắm trước đây của anh đi!
- Em thông cảm, anh không muốn dại dột một lần nữa.
- Anh nói vậy là sao?
- Vì các cuộc tình trước đây đều kết thúc bằng việc kể chuyện đó.

Ba Chủ Đề Trong Buổi Hẹn Hò
Một chàng trai lần đầu tiên hò hẹn với bạn gái, không biết sẽ nói chuyện gì, cậu ta hỏi ý kiến người cha và nhận được lời khuyên:
- Có ba chủ đề luôn hiệu quả: thức ăn, gia đình và triết lý sống.
- Họ gặp nhau, sau vài phút im lặng khó nói, cậu ta vào đề: Em có thích rau dền không?
- Không! Cô gái đáp và ngồi thừ ra.
- Lúng túng, cậu dùng đến chủ đề thứ hai: Em có anh trai không?
- Cô gái đáp và càng trở nên khép kín: Không!
- Chàng trai đã bắt đầu tuyệt vọng, sau khi suy nghĩ rất mông lung, cậu ta khai thác chủ đề cuối cùng: Nếu em có anh trai liệu anh ấy có thích rau dền không nhỉ?

Huỳnh Hữu Đức Sưu Tầm
Theo truyencuoi.vn