Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

Cuộc Chơi

 
Nhìn ánh trăng treo
Trên sông lững thững buông chèo thuyền trôi
Chỉ mình thôi chỉ mình thôi
Nhân Sinh một chuyến cõi đời thực hư
Rằng thế gian này ôi đủ thứ
Khiến lòng ta lại cứ nôn nao
Cờ bày sẵn đấy tiến vào
Ba vạn sáu ngàn ngày sao ngắn quá
Cuộc sắp tàn bất an trong dạ
Ngoảnh lại xem còn tiếc ngẩn ngơ
Phải chăng là một giấc mơ!
                               Quên Đi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét