Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Thu Vàng Lá Đổ Về Nguồn

Con về ngồi lại lớp xưa
Bục cao thoảng bóng thầy cô dịu dàng
Những lời giảng ấm áp vang
Gió bay qua cũng nhẹ nhàng đỡ nâng

Sân trường vẳng tiếng chim ngân
Chuyền qua hàng phượng đỏ dần ngày nao
Tiếng cười dưới lớp xôn xao
Bàn nâu ghế gỗ thì thào mến thương

Bao năm xa cách mái trường
Đời chia trăm nẻo vui buồn bể dâu
Ánh trăng thao thức bạc đầu
Về trường nghe tóc đổi màu xưa xanh

Thơ ngây ánh mắt long lanh
Môi mềm những tiếng ngọt lành bạn ơi
Trắng trong trang giấy nụ cười
Cặp nghiêng chân bước xanh thời vô tư

Con về đứng dưới nắng thu
Nhớ thầy tóc trắng đôi bờ gió sương
Thu vàng lá đổ về nguồn
Rải sao cho hết công ơn cô thầy

Trường xưa con lại về đây
Thiếu thầy vắng bạn lòng đầy lá khô
Thoảng bên tai tiếng chèo đò
Niềm thương thầy chở học trò qua sông

Qua rồi trò ngoái lại trông 
Lòng thầy vỗ sóng trên dòng yêu thương
 Trầm Vân
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét