Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

Đâu Áng Mây Tần


        Đâu Áng Mây Tần
                          (PKT - 03/17/2011)

Người xưa trên bước đường luân lạc ,
Vẫn có một nơi để nhớ về.
Tôi nay thân cỏ bồng phiêu bạt ,
Đâu áng mây Tần gửi nỗi quê ?

Ngày tháng qua đi không trở lại ,
Tóc xanh nay đã bạc phong trần.
Còn chăng một tấm lòng thơ dại ,
Ngu ngơ cười khóc chuyện phù vân ?

Đất khách lần khân đà trọn kiếp ,
Thì thôi chữ nghĩa chút niềm vui .
Đêm đêm lần giở trang thơ cổ ,
Trăng nước Tầm Dương những ngậm ngùi .

Bài Thơ Hoạ

Nỗi Nhớ Quê Xưa
Bao năm trên bước đường lưu lạc
Vẫn ước ngày nao được trở về
Bến nước, con đò, bờ trúc lão
Ngôi đình, cầu ván, chợ làng quê
Nhưng rồi cuộc sống luôn đưa đẩy
Trôi giạt lênh đênh chốn bụi trần
Nghề giáo miệt mài trao chữ nghĩa
Nghiệp thơ rong ruổi bước thanh vân
Năm tháng bôn ba nơi đất khách
Mỗi ngày thu nhặt một niềm vui
Cuối đời nhìn lại, dù thanh thản
Vẫn giấu trong tim chút ngậm ngùi.
                          Phương Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét