Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

Chuyến Tàu Cuộc Đời

Có ai đến thế gian tay chẳng trắng ?
Cuộc đời nào không ngọt, đắng, chua, cay ?
Mỗi con người mang dấu ấn : hình hài
Còn tư tưởng ? - nào ai mà biết được  !

Đời mỗi người, một con đường tự bước
Khúc gập ghềnh, trơn trợt, chỗ quanh co
Người yếu hèn: chồn bước trước cam go
Kẻ can đảm, không đắn đo : - tiến tới !

Sân ga đời có bao nhiêu người đợi
May mắn khi chọn đúng kẻ đồng hành
Có hai người, đường hẹp hoá rộng thênh
Tàu nhẹ lướt, xung quanh hoa nở rộ

Cùng sung sướng, cùng sẻ chia gian khổ
Dù sấm giông, bão tố cũng không sờn
Một gia đình êm ấm, chẳng gì hơn
Thuyền hạnh phúc căng buồm lao tới trước

Khi con trẻ chào đời, vang tiếng khóc
Là lúc niềm hạnh phúc đã thăng hoa
Ngày bôn ba trong nắng cháy, mưa nhoà
Đêm sum họp cả nhà vui đoàn tụ

Con khôn lớn, hành trang đời đã đủ
Cứ lên đường, tàu đã đợi ngoài ga
Vững bước lên, dù nắng đẹp chan hoà
Hay bão táp, phong ba thì vẫn tiến !

Bao thế hệ, dòng đời luôn tái hiện
Từng con người, hết kiếp, lại xuôi tay
Thanh thản ra đi, từ bỏ hình hài
Hồn nhẹ hẫng dần bay vào vũ trụ....
                   
                      Phương Hà 
                    ( Tháng 9/2014 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét