Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

Một Kỷ Niệm Không Quên



        Sau khi nhận Sự Vụ Lệnh với nhiệm sở là tỉnh An Xuyên (Cà Mau ), do sự nôn nao, hăng hái của tuổi trẻ khi bắt đầu cuộc sống tự lập, thay đổi môi trường sống, mình vội vàng thu xếp lên đường.
        Đến Cà Mau, trình Sự Vụ Lệnh nơi Ty Tiểu Học An Xuyên, các Thầy ở Ty cho biết ngày chọn Trường. Tuy chân ướt chân ráo lần đầu tiên đến đây, nhưng được đàn anh giúp đ, thu xếp cho chỗ ăn ở tạm.
        Trong thời gian chờ đợi, đi tìm hiểu khái quát chợ Cà Mau, mình thích nhất là giờ vô học và ra về của trường trung học An Xuyên, có lẻ vì nó gợi lại hình ảnh của mình thời gian qua.
        Các nữ sinh cũng tà áo trắng, với chiếc cặp đen, vành nón lá duyên dáng, không khác gì nữ sinh Vĩnh Long, nhưng lại lôi cuốn mình một cách lạ lùng.
        Và chuyện gì sẽ tới đã tới. 
        Mình đã bị cuốn hút bởi một nữ sinh. Em không đẹp, tóc lúc nào cũng buông xoã, điều làm cho mình si mê chính là đôi mắt. Không biết phải diễn tả thế nào. Mắt của em không to lắm, nhưng rất cân đối với khuôn mặt bầu và đôi mày đều đặn. Từ trong ánh mắt của em toát ra một vẻ buồn bí ẩn, như kêu gọi như mơ màng...có đôi lúc mình cứ ngỡ em đang nhìn về một cõi xa xăm nào đó.
        Thế là mình thường xuyên đóng đô ở quán cà phê gần trường, để ngày mấy lượt được nhìn ngắm đôi mắt buồn của em. Dường như giác quan thiên phú của phái nữ, giúp em biết có người để ý đến. Sau vài ngày, mình bắt đầu đi theo em và gợi chuyện làm quen.
        Lạy trời, suốt mấy ngày liền theo đuổi, mặc cho mình ba hoa chích choè gì gì đi nữa, em vẫn không hề mở miệng dù chỉ một tiếng. Thôi kệ, chỉ cần đi bên cạnh, được nhìn đôi mắt của em là mình cảm thấy đủ rồi. Nhưng niềm vui thường quá ngắn, chưa chi mình phải vào quận Thới Bình vì mang cái nghiệp "Số Phận Về Làng" (SPVL).
        Sau ít hôm làm quen với địa phương xa lạ và mới mẻ, được các anh chị gợi ý, mình xin dạy giờ cho trường trung học Bán Công Thới Bình và trường Trung học Thới bình (chỉ là trường đệ nhất cấp, tức cấp 2 bây giờ). Thời gian đầu được sắp xếp dạy Toán Lý lớp 9, sau đó nhận thêm môn Văn... Là vùng sâu, nếu so sánh tuổi thật của học trò và mình thì không chênh lệch mấy.
        Ngày lại qua ngày, gần đến Tết Nguyên Đán, như thường lệ, mình chỉ có việc làm duy nhất là dạy. Hôm đó, đang dạy môn toán về hình học không gian ở lớp 9, chợt nghe tiếng gõ cửa, nhìn ra thấy có khoảng 5 - 6 em học sinh nam có nữ có. Mình quay ra hỏi :
- Các em cần gì?
        Một nam sinh bước vào chào:
- Thưa Thầy, chúng em là học sinh trường Trung Học An xuyên, xin phép Thầy cho chúng em giới thiệu với các bạn quyển Đặc San của trường chúng em.
- Được, Các Em cứ tự nhiên.
        Thế là mình bước ra bên ngoài sau khi giới thiệu về Các Em với Học Trò của mình. Các học sinh An Xuyên từng em một đến cúi đầu chào mình và bước vào lớp.
        Bổng nhiên, một nữ sinh đi sau cùng nhìn mình không chớp mắt, không chào hỏi...
        Đúng rồi, cô học trò có đôi mắt u buồn, nhưng giờ đây, đôi mắt ấy không còn mang nỗi buồn mông lung mà là ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc. Kinh ngạc đến sững sờ. Từ trong ánh mắt ấy, mình đã đọc được câu nói như hỏi :
- Thằng Cha này mà cũng làm Thầy Giáo nữa sao! ? ! ?...
         Thưa Các bạn, Các bạn hãy hình dung tình cảnh của tôi lúc đó thế nào ..................
        Đến giờ, mình vẫn còn nhớ rất rõ cái cảm giác, cái tâm trạng hôm đó và không khỏi cười với một kỷ niệm có một không hai, luôn cả đôi mắt buồn của Em nữ sinh An Xuyên cũng theo mình đến tận hôm nay với bài thơ Mắt Buồn mà mình đã viết trước đây :
          Mắt buồn
Ta thầy giáo trẻ đến từ xa
Bắt gặp nơi đây dưới nắng tà
Cô bé mắt đen buồn vời vợi
Tựa sợi tơ mành giữ lấy ta
Vân vê e thẹn màu áo trắng
Khép nép bên đường nắng chưa tan
Lòng như say đắm vì bóng dáng
Hay mắt u hoài nhốt tim ta
Thoáng chốc mà hơn bốn mươi năm
Trong tim vẫn gợn sóng âm thầm
Ánh mắt đưa ta vào nhung nhớ
Êm đềm nhẹ thả mấy vầng thơ 
                                 Quên Đi                                                                                

  Huỳnh Hữu Đức

Chào Buổi Sáng



Gởi đến người lời chào buổi sáng
Gởi đến em câu trìu mến yêu đương
Để thấy đời luôn có những tình thương
Và cuộc sống mãi vui trong tình bạn.

               Chào buổi sáng em ơi xin nhận lấy
               Câu chào thăm anh gởi đến mỗi ngày
               Để thâm tình bồi đắp nỗi cô đơn
               Và hoan lạc đọng trong em mãi mãi.

Chào buổi sáng bạn ơi đừng do dự
Hãy gởi đi những giây phút đầu ngày
Dẫu lời chào vỏn vẹn một lá thư
Sẽ mang đến cho nhau nguồn hạnh phúc.

               Xin cảm ơn các câu Chào Buổi Sáng
               Mang niềm vui hoà lẫn những tiếng cười
               Như nụ hoa mang sắc mới xinh tươi
               Làm rạng rỡ chúng ta trong ngày mới
                                          Quên Đi

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

Vui Cười 10

Giải pháp cuối cùng
Trên một chuyến bay, phi công trưởng liên lạc với trạm điều hành mặt đất:
- Chúng tôi đang cách đất liền 300 dặm… đang bay cách mặt biển… và nhiên liệu đang cạn dần… xin hãy hướng dẫn!

Trạm điều hành mặt đất:

- Xin hãy lặp lại theo chúng tôi: "Nhân danh cha con và thánh thần... Amen...!"

Ăn Gì ?

- Khi còn bé thì " Ăn Học "
- Lớn thêm chút thì " Ăn Chơi "
- Lúc có bạn giá thì chăm chăm " Ăn Thịt "
- Ăn thịt xong thì phải " Ăn Hỏi "
- Hỏi xong mấy ngày thì " Ăn Cưới "
- Cưới về phải tiến hành " Ăn Nằm "
- Khi vợ đến kỳ nguyệt san đành phải " Ăn Chay "
- Sau khi vợ sinh con thì phải " Ăn Kiêng "
- Chán chê thì lại thèm " Ăn Phở "
- Đến chốn công sở " Ăn Chả, Ăn Nem "
- Nhưng đừng để mang tiếng là " Ăn Chực "
- Vì như thế rất dễ " Ăn Đòn "
- Cuộc sống không nên " Ăn miếng , Trả miếng "
- Làm việc dở thì có mà " Ăn Cám "
- Với lãnh đạo thì không nên " Ăn Thua "
- Nếu không thì coi chứng đi " Ăn Mày "
- Về già rụng răng phải " Ăn Cháo"
- Chết lên đầu tủ ngồi thì "Ăn xôi gà"


Tin mới

Tin mới nhận: "Hiện đang dẫn đầu cuộc đua là 2 vận động viên kỳ cựu VÀNG và $, phát biểu trước người hâm mộ, 2 anh tỏ ra rất tự tin cho vòng đua đầu năm nay, khả năng sẽ tạo ra những bước tiến mới CAO và XA, phá tất cả các kỉ lục đã đạt được trước đây. ĐIỆN và XĂNG hứa hẹn sẽ thể hiện khả năng vào phút chót, không làm thì thôi, đã làm thì phải triệt để. Hai anh đang gấp rút chuẩn bị tinh thần lao vào trận đấu. Một thông tin buồn cho người hâm mộ, anh LƯƠNG đã chấp nhận rút khỏi vòng loại sau hàng loạt chấn thương, khả năng phục hồi = zero."

 

Định nghĩa chồng


Nhà nữ triết học khẳng định: "Chồng là một dạng vật chất, nó không bao giờ bị mất đi, chỉ chuyển từ 'người' này sang 'người' khác".

Nhà nữ vật lý học thì nói: "Chồng chịu ảnh hưởng rất lớn của lực 'vạn vật hấp dẫn', khi xa thì hút khi gần thì đẩy".

Cô nhân viên y tế thì cảnh báo: "Chồng là một loại vi khuẩn hay 'lờn thuốc', rất khó trị".

Cô nhân viên ngân hàng thì than vãn: "Chồng là chuyên gia vay nóng, nhưng khả năng chi trả thì không có".

Chị nông dân thì thú nhận: "Chồng là 'lúa giống', nếu ta không tranh thủ 'sạ' hết ở ruộng mình, có nguy cơ bị chị hàng xóm mượn giống".


 Con nhà Quan

Cô giáo bảo một học sinh: "Em về chép phạt 100 lần bài này và xin chữ ký của bố mẹ".
- Thưa cô, em hứa sẽ chép đầy đủ, nhưng cô cho em xin 1 cái phong bì.
- Để làm gì?
- Bố vẫn bảo mẹ em rằng: "Thời buổi này phải có phong bì tôi mới ký".



Định nghĩa quảng cáo

Ba ơi, có phải cáo là con vật gian ngoan, xảo quyệt, hay lường gạt phải không ba?
- Đúng đấy con ạ!
- Hèn gì người ta không dùng "quảng heo", "quảng gà", "quảng hươu", "quảng nai", mà lại dùng "quảng cáo"

Trích từ  http://cuoi.net

Vịnh Trần Hưng Đạo





Cái thế anh hùng Hưng Đạo Vương
Tài kiêm văn võ bậc phi thường
Bạch Đằng sông nước vùi thây giặc
Kiếp Bạc quân doanh trấn bắc phương
Ái quốc trọn đời gương dũng tướng
Trung quân một dạ đấng hiền lương
Ngàn năm nối tiếp ngàn năm nữa
Tộc Việt đời đời mãi kính thương.
                                   Quên Đi

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

Chiêu Đức Mừng Sinh Nhựt ...Muộn.



Xin được chúc mừng... muộn ... Sinh nhật của Anh :

                 SINH NHẬT VUI VẺ !

                           HAPPY BIRTHDAY !

                                              生  日  快  樂 !

                                                                        Đỗ Chiêu Đức.
 

Lợi Châu Nam Độ - Ôn Đình Quân



Đầu Xuân ,nắng ấm , thấy được một vài nét đẹp chữ nghĩa lấp lánh trong một bài thơ xưa , lòng vui khôn ngăn muốn được chia sẻ cùng với mọi người thân quí trong nhà. Thế thôi. Còn chuyện thoát vòng danh lợi thị phi thế tục, tâm hồn an nhiên ,hưởng thú trăng nước trời cho thì nhà giáo tôi thật tình không dám lạm bàn. 
PKT 02/22/2014

          Lợi Châu Nam Độ
                       Ôn Đình Quân (- 859 -)

Đạm nhiên không thủy đới tà huy
Khúc đảo thương mang tiếp thúy vi
Ba thượng mã tê khan trạo khứ
Liễu biên nhân yết đãi thuyền quy
Sổ tùng sa thảo quần âu tán
Vạn khoảnh giang điền nhất lộ phi
Thùy giải thừa chu tầm Phạm Lãi
Ngũ Hồ yên thủy cộng vong ky

Dịch Xuôi : Qua Bến Đò Nam Lợi Châu
PKT 02/22/2014

Sông nước lững lờ chở nắng cuối ngày trôi
Khúc đảo xanh xanh vòng quanh chân núi xanh
Trên sóng nước, ngựa hý , nhìn thuyền chèo đi
Bên bờ liễu ,khách đợi , ngóng thuyền quay về
Bầy chim âu chạy xao xác , quanh mấy bụi cỏ trên bãi cát
Một cánh cò bay lờ lững trên cánh đồng mênh mông dọc ven sông
Có mấy ai hiểu được chuyện chèo thuyền đi tìm Phạm Lãi
Để cùng hưởng thú Ngũ Hồ khói nước ,thoát khỏi vòng danh lợi thị phi .

Chú Thích :

(1) Lợi Châu , tên đất thuộc huyện Quảng Nguyên , tỉnh Tứ Xuyên
(2) Phạm Lãi , người nước Việt . Chuyện kể , sau khi giúp Việt Vương Câu Tiễn diệt được nước Ngô của Phù Sai , đã cùng người đẹp Tây Thi sống mai danh ẩn tích ở Ngũ Hồ, vùng có năm hồ (Động Đình Hồ, Ba Dương Hồ , Sào Hồ , Thái Hồ , Chung Hồ ) thuộc các tỉnh Hồ Nam , Giang Tô , và Chiết Giang .

         Qua Bến Đò Chiều
                        PKT 02/22/2014

Lững lờ ,sông nước , ráng chiều sa,
Khúc đảo, mờ xanh, chân núi xa.
Ngựa hí ,chèo xuôi , khua sóng nổi ,
Liễu buông, khách đợi, ngóng thuyền qua.
Vài con âu chạy , quanh lùm cỏ ,
Một cánh cò bay , dưới nắng tà...
Ai hiểu chuyện xưa , ông họ Phạm,
Ngũ Hồ ẩn tích, lánh phù hoa ? 

Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com



       Đỗ Chiêu Đức tham gia với các phần sau đây :

    1. Bản chữ Hán của bài thơ :

      利洲南渡                 LỢI CHÂU NAM ĐỘ

 澹然空水對斜暉,  Đạm nhiên không thủy đối tà huy,
 曲島蒼茫接翠微。  Khúc đảo thương mang tiếp thúy vi.
 波上馬嘶看棹去,  Ba thượng mã tê khan trạo khứ,
 柳邊人歇待船歸。  Liễu biên nhân yết đãi thuyền qui.
 數叢沙草群鷗散,  Sổ tùng sa thảo quần âu tán,
 萬頃江田一鷺飛。  Vạn khoảnh giang điền nhất lộ phi.
 誰解乘舟尋范蠡?  Thùy giải thừa chu tầm Phạm Lãi?
 五湖煙水獨忘機。  Ngũ hồ yên thủy độc vong ki.( cơ ).
                      
                    溫庭筠                                        Ôn Đình Quân

   2. Nghĩa Bài Thơ :
      Nước sông lắp loáng phản chiếu long lanh dưới ánh nắng chiều, bờ đảo xanh xanh nối tiếp với rặng núi xanh biêng biếc. Mắt trông người đi ngựa hí trên thuyền đang lướt sóng ra khơi, trên bến đò dưới rặng liễu một nhóm người còn đang đợi thuyền quay trở lại. Khi thuyền qua các bụi cây trên bờ đảo làm kinh động lũ hải âu tung bay tứ tán, bên nây bờ ruộng mênh mông vạn mẫu chỉ một cánh cò đơn độc thẳng cánh tung bay. Ai biết được trong lòng ta đang muốn lướt thuyền ra khơi để đi tìm Phạm Lãi, trong cảnh khói sóng mênh mông của Ngũ Hồ mới dễ khiến cho người ta quên đi cái tâm cơ tầm thường của thế tục !

  3. DIỄN NÔM :

                    QUA BẾN LỢI CHÂU

           Lắp lánh sông trôi dưới nắng chiều,
           Xanh xanh núi đảo một màu rêu.
           Sóng xô ngựa hí chèo khua nước,
           Thuyền đợi người mong liễu rũ xiêu.
           Bãi cỏ đàn âu bay tan tác,
           Cánh cò ngàn mẫu lượn tiêu diêu.
           Ai hay Phạm Lãi tìm vui thú,
           Mây nước Ngũ Hồ ân oán tiêu.
                                       Đỗ Chiêu Đức.
Mailoc xin gửi bản dịch sau đây .
Thân kính
ML

       Qua miền Nam Lợi Châu 

Chiều bảng lảng nước sông xanh biếc , 
Đảo quanh co núi tiếp xanh rờn . 
Thưyền đi ngựa hí sóng vờn , 
Dừng chân tựa liễu khách chờ thuyền quây . 
Bờ cát cỏ chim bầy xao xác , 
Một cánh cò man mác đồng không . 
Ai tìm Phạm Lải thuyền dong ,
 

Ngủ Hồ khói nước để mong quên đời . 
                                      Mai Lộc

Lộc Mai xin góp bài phỏng dịch cùng Thầy và các bạn:

              BẾN ĐÒ CHIỀU

Con sông lờ lững chở ngày trôi

Đảo biếc vòng chân núi cuối trời

Ngựa hí, thuyền chèo rời bến vắng
Người chờ, liễu rũ ngóng đò xuôi

Chim âu xao xác quanh cồn cỏ

Cò trắng chập chờn giữa khoảng khơi

Ai đã theo dòng tìm Phạm Lãi
Thảnh thơi xa lánh chuyện trên đời ?
                                       Lộc Mai


Quên Đi cũng xin góp vui.

    Qua Bến Nam Lợi Châu.

Sắc ráng nhoà trong nước lững lờ
Kề nhau đảo núi một màu lơ
Sóng đùa ngựa hí chèo khua động
Liễu rũ mong thuyền khách ngẩn ngơ
Đám cỏ ven bờ âu tản mác
Bên sông đồng rộng vạc bơ vơ
Đi tìm Phạm Lãi thuyền không lối
Khói nước Ngũ Hồ tựa giấc mơ.

                                   Quên Đi


Kính  Thầy và các bạn "thơ than vườn nhà "
Thấy vài vận bài thơ phỏng dịch của Lộc Mai hay hay.Song Quang xin mượn tạm vài đoạn để ghép vào bài phỏng dịch của mình để mua vui cùng nhóm vườn nhà.Mời quý vị cùng đọc để cộng hưởng với người xưa.
SQ
      QUA BẾN ĐÒ CHIỀU

Nắng tà theo nước chở chiều trôi!
Ốc đảo xanh xanh tiếp núi đồi
Ngựa hí, thuyền xuôi theo sóng biếc
Đò về, khách đợi liễu buông lơi
Chim âu xào xạc quanh cồn cỏ
Cò trắng lượn lờ ruộng lúa khơi
Ai hiểu chuyện đi tìm Phạm Lãi  ?
Ngũ Hồ ẩn náu lánh xa đời. 
                          SONG QUANG


Chiêu Đức và Quên Đi qua Hình Ảnh "Ông Đồ Houston"


Kính thưa quý Độc Giả, Thân Hữu,
      Dưới đây là những Email qua lại giữa Anh Đỗ Chiêu Đức và Tôi. Sở dĩ Tôi đưa sự riêng tư này vào Trang Nhà chính vì sự Hoài Niệm về Ông Đồ mỗi khi hoa đào nở, cũng là cái tâm của Anh Đỗ Chiêu Đức luôn muốn bảo tồn nét Văn Hoá hay đẹp của Người Việt Chúng ta nơi đất khách quê người.
                                                                             Huỳnh Hữu Đức
x  X  x
 
Vào ngày 22:03 Thứ Năm, 20 tháng 2 2014, duc do <chieuduc15@yahoo.com> đã viết:


Chào anh Đức;
Tôi gởi anh vài hình chụp ông Đồ Houston tại chùa Tịnh Luật  Hội Xuân 2014 .


On Thursday, February 20, 2014 6:43 PM, Đức Huỳnh hữu <namvat@yahoo.com> wrote:

  Anh Chiêu Đức Thân Mến,
      Những ảnh " Ông Đồ Chiêu Đức" ở Houston này rất có ý nghĩa và tôi rất thích. Ngay hôm nay, tôi sẽ đăng vào:
- huynhhuuduc.blogspot.com

- longhovinhlong.blogspot.com

                                                                                Thân chào
                                                                                  Quên Đi


Vào ngày 22:03 Thứ Năm, 20 tháng 2 2014, duc do <chieuduc15@yahoo.com> đã viết:

Thân gởi anh Huỳnh Hữu Đức,

        Chả lẻ chỉ đăng hình "Ông Đồ " khơi khơi, xin cho tôi được trình bày câu đối dán ở 2 bên chữ PHẬT như sau :

     靜 坐 當 思 已 過, TỊNH tọa đương tư dĩ quá,
     律 行 戒 守 清 規。 LUẬT hành giới thủ thanh quy.

        Vì tên chùa là TỊNH LUẬT, nên lấy 2 chữ TỊNH LUẬT để mở đầu cho câu đối với Ý nghĩa như sau :

      * Khi ngồi yên tĩnh thì nên suy nghĩ về những việc đã qua ( để kiểm điểm tốt xấu đúng sai ),
      * Thực hành giới luật thì phải giữ đúng thanh quy ( những quy định trong sáng của người tu hành ).

        Câu đối nầy tôi làm trong lúc cấp bách, nên có tính cách chấp vá. Vì VẾ ĐẦU là câu có sẵn trong sách Lịch Tàu. Như sau :
       Tịnh tọa đương tư dĩ quá,
       Nhàn đàm mạc thuyết nhân phi.( Khi nhàn rỗi nói chuyện chơi, thì không nên nhắc đến cái sai trái của người khác ).

       Tôi mượn đỡ vế đầu để " xài "  vì có chữ TỊNH. Nhưng bây giờ nghĩ lại, thì thấy nó SAI, vì chữ TỊNH trong Phật giáo không phải là YÊN TỊNH 安 靜, mà là TỊNH ĐỘ 淨 渡, nên sau đó, tôi đã đổi lại như sau :

    淨 渡 十 方 迷 衆,      Tịnh độ thập phương mê chúng,
    律 行 五 戒 清 規。      Luật hành ngũ giới thanh quy.

Có nghĩa :
    * Tịnh độ cho chúng sinh mê muội khắp mười phương,
    * Luật tu hành thì phải giữ đúng thanh quy của ngũ giới cấm.

                                                                           Xin chân thành cảm tạ !
                                                                                   Đỗ Chiêu Đức.

On Monday, February 24, 2014 2:55 AM, Đức Huỳnh hữu <namvat@yahoo.com> wrote:

 Chào Anh Chiêu Đức,

Câu Đối " Tịnh Luật " của Anh hay lắm. Nhưng hình đã lỡ đăng rồi.

- Trong
huynhhuuduc.blogspot.com được đăng nơi mục " Hình Ảnh".
-Còn ở
longhovinhlong.blogspot.com thì đăng nơi mục "Nhiếp Ảnh".
có tiêu đề là
"Ông Đồ Houston".

Riêng câu đối này tôi sẽ đăng tiếp. Nếu anh còn tấm ảnh " Ông Đồ Chiêu Đức" nào khác thì gởi cho tôi. Nếu như không, tôi sẽ dùng lại ảnh trước.
                                                                                    Thân mến
                                                                                     Quên Đi



Vào ngày 20:23 Thứ Hai, 24 tháng 2 2014, duc do <chieuduc15@yahoo.com> đã viết

Thân gởi anh HUỲNH HỮU ĐỨC,

       Đây là tấm hình chụp lúc Một Cặp Vợ Chồng Người MỸ đến xin tôi viết cho chữ PHẬT, chữ nầy chỉ bằng một nửa chữ ở phía sau lưng tôi thôi.

       Sẵn báo với anh biết để mừng dùm tôi, hôm qua đi dự phiên họp Tổng Kết Hội Chợ Xuân Tha Hương của Chùa TỊNH LUẬT, Ban Tổ Chức cho biết là thùng tiền gây quỹ sau 2 ngày Hội Chợ của tôi đếm được 646 US Dollards. Năm nào tôi cũng bỏ chút đỉnh giấy mực và công sức để gây quỹ cho Hội Đồng Hương Cần Thơ, Hội Cựu học sinh Phan Thanh Giản và Đoàn Thị Điểm.... Năm nay thêm được Chùa TỊNH LUẬT nữa !
                                                                             Đỗ Chiêu Đức


Thứ Ba 25 tháng 02-2014 vào lúc 8:12 AM Đức Huỳnh hữu <namvat@yahoo.com> wrote:
 
Chào Anh Chiêu Đức,

Tôi sẽ đăng câu đối "Tịnh Luật" này vào:

- mục "Thân Hữu" của huynhhuuduc.blogspot.com
- mục "Tác Giả Đỗ Chiêu Đức" trên longhovinhlong.blogspot.com.
                                                                       Cám ơn Anh nhiều
                                                                              Thân mến
                                                                               Quên Đi

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

Nhơ Danh Muôn Thuở



Là người Dân Việt, chúng ta có quyền hãnh diện tự hào: đất nước ta có hơn 4.000 năm văn hiến. Tiền Nhân luôn nêu gương sáng  cho hậu thế, giữ vững truyền thống bảo vệ tổ quốc, bảo vệ giang san, không làm tay sai cho giặc  như câu nói của Vua Lê Thánh Tông:
“Một thước núi, một tấc sông của ta không nên vất bỏ... Nếu ngươi dám lấy một thước, một tấc đất của Thái Tổ (Vua Lê Lợi) mà đút mồi cho giặc thì tội phải tru di...”
                                                                                          
(Đại Việt Sử Ký Toàn Thư)


Lịch sử đã ghi chép lại không biết bao tấm gương anh hùng liệt nữ, đã vì Quốc Gia Dân Tộc quên cả lợi ích cá nhân. Nhưng vẫn còn đó những vết nhơ thiên cổ, có những kẻ vốn là người quyền thế cao sang, chỉ vì quyền lợi cá nhân hay thân thuộc mà mãi quốc cầu  vinh, hoặc cõng rắn cắn gà nhà.

A - Mãi Quốc Cầu Vinh (Đời Trần)

1) Trần Di Ái
Trước đây, nhà Nguyên nhiều lần sai sứ sang dụ vua Nhà Trần vào chầu, nhà vua đều không theo. Sau nhà Nguyên lại sai Thượng thư là Lương Tăng sang dụ rằng: Nếu thật vua không thân sang chầu được thì phải đem đủ vàng ngọc sang để thay mình. Thêm vào đấy phải nộp người hiền tài, người làm thợ và người phương kỹ , mỗi hạng hai người.
Vì thế nhà vua mới cho chú họ là Di Ái và bọn Lê Tuân, Lê Mục đi thay mình. Lúc ấy nhà Nguyên lại lập ti tuyên phủ ở nước ta, cho Bốc Nhan Thiếp Mộc Nhi giữ sứ mạng, đặt liêu thuộc riêng; nhà vua cũng không nhận. Nhà Nguyên lấy làm căm giận, bèn lập Di Ái làm vua, phong Lê Mục làm Hàn lâm học sĩ, Lê Tuân làm Trung thư lệnh, rồi sai Sài Thung đem một nghìn quân hộ tống về nước.
Trần di Ái thấy Nguyên-chủ phong cho cũng nhận, đưa về cũng về; chắc trong bụng đồ là chuyến này nhờ sức Mông-cổ, may việc xong, thì được làm vua, nhược bằng không xong, thì đổ cho là Nguyên-chủ bắt-ép; vì thế mới theo Sài Thung về.
Sài Thung đưa bọn Trần di Ái đến gần ải Nam-quan, có tin phi-báo về Kinh-đô. Nhân-tông liền sai tướng dẫn mộ
Nhà vua sai người đón đường giết chết. Bọn Di Ái trốn về nước; nhà vua hạ chiếu trị tội, bắt chịu tội đồ làm lính.

2) Trần Kiện(*)

Quân của Toa Đô kéo về đến Nghệ An, đi đến đâu đánh tan đến đấy, quân của Quang Khải không thể chống lại được. Trần Kiện cùng với thuộc hạ là Lê Trắc đem gia quyến đón đường đầu hàng; Toa Đô sai người đưa bọn Trần Kiện về Yên Kinh. Khi đến Lạng Giang, thổ hào ở đấy là Nguyễn Thế Lộc và Nguyễn Lĩnh đánh bọn Trần Kiện ở trại Ma Lục. Người gia nô của Hưng Đạo vương là Nguyễn Địa Lô bắn chết Trần Kiện. Lê Trắc, phải cõng xác Trần Kiện, ở trên mình ngựa, đương đêm chạy trốn, chạy được vài mươi dặm, đến Kheo Ôn, Trắc mới chôn xác Trần Kiện ở đấy.

*Trần Kiện: Con vợ lẽ của Tĩnh Quốc vương Quốc Khang, trước kia Quốc Khang cai trị Nghệ An, nên con cháu đều ở đấy.

3) Trần Ích Tắc

Trong trận chiến chống Nguyên Mông lần 2. Khi Thăng Long thất thủ, Hưng Đạo Vương đưa Vua và Thái Thượng Hoàng về Thanh Hoá . Bấy giờ quân Nguyên to thế lắm, đóng khắp các nơi, từ vùng Bắc-ninh, Thăng-long, Thiên-trường, chỗ nào cũng có quân đóng. Ở vùng Nghệ-an lại có Toa Đô, Đường ngột Ngải, Ô mã Nhi đánh ra. Nhân-tông kinh-hãi, Thượng-hoàng đêm ngày lo sợ. Nhà nước ngất-ngưởng nguy như trứng chồng. Bọn hoàng-tộc là Trần ích Tắc Trần tú Viên đều ra hàng Thoát Hoan cả.
Ích Tắc là con thứ của Thượng hoàng, thông minh, chăm học, am hiểu kinh truyện và lục nghệ, lại có tài làm văn chương; những nghệ thuật nhỏ như đá cầu, đánh cờ, không việc gì là không tinh hiểu. Thường mở trường học ở bên hữu chỗ nhà riêng, họp tập những người văn sĩ bốn phương, cấp cho cơm áo để cùng nhau giảng tập, như các ông Mạc Đĩnh Chi, Bùi Phóng, đến 20 người, đều là những người sau này có giúp ích cho đời cả.
Lời phê của vua Tự Đức - Người ta có tài văn học mà như thế, thì văn học làm gì ! Ích Tắc tự phụ là người thông minh mà không được thỏa mãn nguyện vọng, thường đem thư riêng gửi khách buôn ở Vân Đồn xin nhà Nguyên đem quân sang nước Nam. Nay quân Nguyên sang xâm lấn, Tắc đầu hàng ngay, cốt mong cho mình được làm vua trong nước. Muốn cơ mi Ích Tắc, nhà Nguyên phong cho hắn tước An Nam quốc vương. Lúc ấy Văn Chiêu hầu là Văn Lộng, Văn Nghĩa hầu là Tú Hoãn và bọn Phạm Cự Địa, Lê Diễn, Trịnh Long cũng đều đem cả gia quyến đầu hàng nhà Nguyên.
  B - Cõng Rắn Cắn Gà Nhà (Hậu Lê)

 

Lê Chiêu Thống tên thật là Lê Duy Khiêm, khi lên ngôi lại đổi tên là Lê Duy Kỳ , là vị vua thứ 16 và là cuối cùng của Nhà Hậu Lê thực ở ngôi từ cuối tháng 7 âm lịch năm 1786 tới đầu tháng giêng năm 1789. Chiêu Thống đã sang cầu viện Nhà Thanh  đem quân sang đánh Quang Trung với hy vọng trở lại ngai vàng. Việc làm đó của ông bị một số nhà sử học trong nước sau này chỉ trích dữ dội, coi đó là hành vi "bán nước", "cõng rắn cắn gà nhà".
Tháng Bảy năm Bính Ngọ (1786), Nguyễn Huệ với chiêu bài phù Lê diệt Trịnh đã mang quân ra Bắc Hà đánh đổ Trịnh Khải. Quyền bính khi đó ở cả trong tay Nguyễn Huệ. Vua Hiển Tông phong cho Nguyễn Huệ là Nguyên soái phù chính dực vận Uy Quốc Công, sau đó gả con gái thứ 21 là c6ng chúa Lê Ngọc Hân cho Nguyễn Huệ. Khi đó Bắc Hà rối loạn, lòng người tản mát, vua Lê yếu hèn nhu nhược,Chúa Trịnh  thì đã bị đánh đổ, tạo ra khoảng trống quyền lực. Tuy nhiên, Nguyễn Huệ ra Bắc Hà lần này là lần đầu, giới sĩ phu Bắc Hà, do tư tưởng chính thống nên còn rất nghi kỵ và nhìn chung có thái độ chống đối với quân Tây Sơn. Phía nam quân Nguyễn Ánh vẫn còn quấy rối, không có Nguyễn Huệ thì không ai đảm đương được. Nguyễn Huệ thấy chưa thể củng cố được vững chắc quyền lực của mình ở Bắc Hà, nên đã quyết định không xưng đế mà để nhà Lê tiếp tục giữ ngôi vua. Quyền phế lập ở cả trong tay Nguyễn Huệ là điều cả ông lẫn nhà Lê đều ý thức được. Hiển Tông trước khi chết dặn lại Duy Khiêm:
"Ta chỉ sớm tối sẽ trút bỏ gánh nặng, bây giờ lo lắng việc nước là ở mình cháu, cháu phải nghĩ lấy. Binh lính xứ khác còn đóng ở đây, về việc truyền nối ngôi vua là việc trọng đại, cần phải thượng lượng bàn bạc với nguyên soái (tức Nguyễn Huệ), chớ nên làm tắt".
Về việc chọn người nối ngôi, Nguyễn Huệ đầu tiên tham khảo ý kiến vợ là công chúa Ngọc Hân, công chúa Ngọc Hân khen Duy Cận là người hiền, nhưng sau đó do ý kiến từ các hoàng tộc Nhà Hậu Lê, Ngọc Hân xin lại với Nguyễn Huệ lập Duy Khiêm. Nguyễn Huệ đồng ý, đưa Duy Khiêm lên ngôi vua. Vua mới đổi tên là Duy Kỳ, đặt niên hiệu là Chiêu Thống. Năm đó, Chiêu Thống 21 tuổi.
Thế nhưng, khi quân Tây Sơn ra Bắc lần thứ hai diệt Nguyễn Hữu Chỉnh, chỉ vì muốn bảo vệ quyền lợi của họ Lê, Vua Chiêu Thống cùng Hoàng Thái Hậu sang cầu cứu Nhà Thanh, cõng rắn cắn gà nhà.

Thời đại nào cũng thế, không thiếu kẻ chỉ nghĩ đến tư lợi mà đi ngược lại quyền lợi quốc gia dân tộc.  Đi theo ngoại bang phản bội Tổ Quốc. Chắc chắn rồi đây danh nhơ sẽ mãi truyền tụng cho hậu thế như các Sử  Gia Tiền Nhân đã ghi lại.
(Tham Khảo: Khâm Định Việt Sử Thông Giám Cương Mục do Phan Thanh Giản Chủ Biên và Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim, Wikipedia...)

Huỳnh Hữu Đức